Những cuốn sách sẽ làm bạn khóc - phần 2
6. Từng thề ước - Đồng Hoa [Tập 1] [Tập 2]
(ảnh: Cà Phê Sữa )
Thời thượng cổ, ba đại Thần tộc: Thần Nông ở Trung Nguyên, Cao Tân ở Đông Nam và Hiên Viên ở Tây Bắc tạo thành thế chân vạc, chia ba thiên hạ.
Giữa thời loạn thế, từ nam nhi kiêu dũng đến thiếu nữ yêu kiều, từ kẻ thất phu nơi thảo dã đến bậc vương tử lầu vàng điện ngọc, đều có những khát vọng của riêng mình. Kẻ chỉ cầu hạnh phúc một đời bên người mình thương mến, người hằng mong ngao du khắp chốn, tự tại vô ưu, người lại ôm mộng bá đồ, muốn nhất thống thiên hạ.
Trong thiên hạ nổi lên hai vị anh hùng là Xi Vưu, Chiến thần của Thần Nông và Thiếu Hạo, vương tử của Cao Tân.
Xi Vưu vốn là thú vương, mấy trăm năm trước bị Thần Nông Viêm Đế thu phục, tính tình vừa tàn nhẫn lại vừa chân tình, vừa xảo trá lại vừa đơn thuần, vũ lực siêu quần, bách chiến bách thắng. Trong lòng hắn không có thanh quy giới luật, mục tiêu duy nhất chính là dùng vũ lực chinh phục thiên địa vạn vật.
Thiếu Hạo là vương tử Cao Tân, dung mạo tuấn tú, phong thái ung dung, vừa lạnh lùng hờ hững lại vừa dịu dàng ôn hòa. Trong lòng y không có tình thân, chỉ có tham vọng bá đồ, sẵn sàng bất chấp thủ đoạn để có thể giành được ngôi vương, đưa Cao Tân trở thành quốcgia hùng mạnh nhất.
Nói Xi Vưu như lửa đỏ thì Thiếu Hạo như nước biếc.
Mệnh vận trêu đùa, trên con đường bình định giang sơn, Xi Vưu đã gặp A Hành, công chúa của Hiên Viên, hai người thoạt đầu là hiểu lầm, sau đó lại nảy nở tình cảm.
Dưới gốc hoa đào, Xi Vưu đã thề với nàng, quyết định buông bỏ tất cả, ở bên nàng suốt đời.
Nào ngờ thời thế xoay chuyển, thiên hạ đại loạn, A Hành thân là công chúa Hiên Viên, vì sự sinh tồn của người nhà và dân chúng Hiên Viên, buộc phải kết hôn cùng Thiếu Hạo.
Xi Vưu không hiểu nội tình, cho rằng A Hành phản bội mình, vô cùng căm giận. Thù nhà nợ nước, ân oán giữa các chủng tộc đan cài giăng mắc, cuối cùng Xi Vưu cũng hiểu, thì ra hận còn khó hơn cả yêu.
Xi Vưu và A Hành, A Hành và Thiếu Hạo, quan hệ giữa họ không chỉ là yêu hận cá nhân, mà còn liên quan đến an nguy của gia tộc, hưng suy của đất nước cùng hạnh phúc của muôn dân toàn thiên hạ.
Tình yêu của Xi Vưu và A Hành những tưởng có thể vượt lên cả sống chết, đến cuối cùng vẫn bị cuốn phăng đi, bị vùi dập trong vòng xoáy thời cuộc.
Đến cuối cùng, liệu người trong cuộc có còn nhớ, nguyện vọng ban sơ nhất là gì?
Liệu người còn nhớ, mình từng thề ước cùng ai?
Lời thề năm ấy, đã thành hiện thực hay đã vĩnh viễn tuột khỏi tay?
Lấy bối cảnh thần thoại rộng dài cả về không gian và thời gian, Từng thề ước từng bước mở ra một thế giới với đủ thần, ma, yêu cùng vô vàn loài linh thú hiếm lạ. Để rồi, khi bước vào, ta lại nghe vang vọng khúc tráng ca về cuộc đối đầu đơn độc mà quyết liệt với vận mệnh của con người.
Cảm nhận của bạn Cà Phê Sữa :
Đọc “Từng thề ước”, nước mắt không biết tự bao giờ cứ lã chã rơi, thấm ướt cả gối, cảm giác đau đớn bất lực tưởng như chính bản thân là A Hành . Rốt cuộc ân ân oán oán nghìn năm, ai tỏ nỗi lòng chàng trai áo đỏ hiền hòa mà kiên định chờ đợi dưới cội đào cùng cô gái áo xanh tinh nghịch với nụ cười tỏa sáng nhân gian ấy nữa ?
Có người hỏi tôi : “Chuyện tình của họ đã biết là sẽ không có kết quả sao còn cố chấp theo đuổi?”
Tôi lúc đó nghĩ rằng: “Vậy đã biết là sớm muộn gì cũng chết, sao không chết ngay bây giờ? Tình yêu là cố chấp như vậy, mù quáng như vậy, không vì lí do gì, nhưng cũng không thể nào buông bỏ.”
7. Hành trình về thị trấn Buồn Tênh (tập truyện ngắn) - Nhiều tác giả
(ảnh: Thảo Little )
Người ta bảo,
Cái thế giới thứ ba nó phũ lắm. Không có chàng Romeo nguyện chết vì Juliet kiêu sa, chẳng có nàng Tô Thị hóa đá đợi chồng, mà chỉ có những cuộc tình chóng vánh và những đêm truy hoan bất tận chẳng biết điểm dừng.
Có không?
Người ta bảo,
Tình yêu là một thứ xa xỉ trong thế giới đồng tính. Không phải vì người đồng tính không biết yêu, họ yêu nhiều là đằng khác. Đấy, nguyên nhân là ở đấy đấy, họ yêu quá nhiều, quá nhanh, họ yêu bằng thể xác.
Có không?...
Người ta bảo,
Ở những người đồng tính, điều duy nhất giữ chân họ lại với nhau là cảm hứng dành cho nhau. Một khi cảm hứng đó đã thôi không còn hừng hực rực lửa như những ngày đầu, khi những va chạm xác thịt đã thôi không còn đem lại khoái cảm cho họ như nó đã từng, thì họ sẽ lại đi tìm nó ở nơi khác.
Có không?...
Họ bảo,
“Người đồng tính chúng tôi cũng là người, cũng có trái tim, có não và có dòng máu nóng.
CHÚNG TÔI CŨNG YÊU!”
Được chọn lọc từ các bài dự thi, gửi về cho cuộc thi truyện ngắn hằng năm, do diễn đàn Tình yêu trai Việt tổ chức. Những câu chuyện có thể do người trong giới, ngoài giới, có thể là hồi ký, là những chuyện có thật trong cuộc đời của người viết, cũng có khi chỉ là hư cấu… Nhưng tất cả đều rất thật, đầy xúc động, sâu sắc và nhân văn.
Cảm nhận của bạn Thảo Little :
Đồng tính thì sao? Đồng tính thì có tội à?
Không, không có tội đâu. Nhưng trong xã hội còn bảo thủ này, đồng tính là có lỗi.
Vì yêu đồng tính nhiều ngăn trở, vậy nên cứ đắng cay, đau khổ. Vậy thôi.
Đã tưởng mình không khóc, nhưng vừa đọc, nước mắt cứ lăn dài...
7. Hải thượng phồn hoa – Phỉ Ngã Tư Tồn
Chúng ta yêu một người, rốt cuộc là vì lẽ gì? Vì người ấy có vẻ đáng thương, vì một nụ cười, vì một lời nói, một sự việc? Hay đơn giản chỉ vì đó là chính người ấy, không phải một ai khác?
Đỗ Hiểu Tô - một phóng viên văn nghệ năng động mạnh mẽ - đóng giả thành y tá chỉ để "săn" được tin tức mới nhất, để rồi gặp được bác sĩ khoa ngoại Thiệu Chấn Vinh như thể vận mệnh đã sắp đặt trước. Đối mặt với bác sĩ Thiệu vừa hoàn hảo vừa dịu dàng, Hiểu Tô bắt đầu theo đuổi bằng kế hoạch bám sát không rời. Cuối cùng, cô cũng có được tình yêu của anh, nhưng đáng tiếc, hạnh phúc cũng tựa như pháo hoa, không thể nắm giữ trong tay. Ngay vào lúc tình yêu ấy nhận được lời chúc phúc của tất cả mọi người, sự xuất hiện của Lôi Vũ Tranh – anh trai Thiệu Chấn Vinh đã phá tan tất cả hy vọng của Hiểu Tô. Vì tổn thương khi bị phản bội thời niên thiếu mà tự buông thả bản thân một lần duy nhất, cuối cùng Hiểu Tô nhận lấy sự báo ứng vào chính lúc này. Cuộc đời không phải là bất biến, nhưng mọi việc lại vẫn là vô vọng, bởi không ngờ rằng đối tượng đêm hôm đó của cô lại chính là Lôi Vũ Tranh. Đỗ Hiểu Tô nên đi đâu về đâu...
Cảm nhận của bạn Xù Risan :
Một tình yêu sâu sắc nhưng không trọn vẹn. Chỉ vì một chút sai lầm mà Hiểu Tô đã đánh mất hạnh phúc. Nhưng tất cả cũng là quá khứ không thể vãn hồi, vậy thì cứ nhìn về tương lai để bước tiếp, để tiếp tục tìm kiếm hạnh phúc còn lại cho bản thân.
8. Into the wild (Tìm trong hoang dã) - Jon Krakauer
(ảnh: conruoinho )
Tháng Tư năm 1992, một chàng trai trẻ xuất thân từ một gia đình khá giả ở Bờ Đông bắt xe đi nhờ tới Alaska rồi đơn độc cuốc bộ vào miền đất hoang dã phía Bắc ngọn McKinley. Tên cậu là Christopher Johnson McCandless. Cậu đã tặng toàn bộ số tiền tiết kiệm 25.000 đô la Mỹ cho quỹ từ thiện, bỏ lại xe hơi và gần như tất cả mọi tài sản của mình, đốt cháy tiền mặt trong ví và bắt đầu tạo dựng một cuộc đời mới cho chính mình...
“Sợ hãi….ấn tượng … Một bi kịch thương tâm về khát khao của con người.” (The New York Times)
“Tràn đầy cảm xúc … Krakauer dẫn chuyện giỏi tới mức chúng ta chưa từng được tiếp cận với trái tim và tâm hồn người khác gần đến thế” (Men’s Journal)
Cảm nhận của bạn conruoinho :
Thỉnh thoảng tôi cũng hay sụt sùi khi đọc, nhưng chỉ với quyển Tìm trong hoang dã thì lần đầu tiên tôi mới khóc ra thành tiếng. Khóc vì những sợ hãi của tuổi trẻ, vì không biết mình có dám từ bỏ tất cả để đuổi theo lý tưởng cá nhân, có dám chấp nhận những thử thách có xác suất thành công là 0%? Đã qua nhiều năm nhưng mỗi ngày tôi vẫn tự hỏi mình đã sống hết mình như Alex hay chưa?
10. Phía Nam biên giới, phía Tây mặt trời - Haruki Murakami
(ảnh: hmaster0142 )
Đó là câu chuyện đau đớn, khuấy động một cách ám ảnh. Một cuốn sách đẹp, gần như là mịn màng về những tầng sâu không thể dò đến của chúng ta.
Ngay từ nhỏ, cậu bé Hajime đã nhận thức sự bối rối và mặc cảm thân phận "con một", chẳng giống những đứa bạn cùng trang lứa. Và sau này, người bạn gái thân nhất của Hajime, Shimamoto-san cũng thuộc diện "con một" hiếm hoi. Đến người con gái mà Hajime lao vào với niềm đam mê khoái lạc không thể kiểm soát được, cũng là "con một"... Khuấy động ngay từ đầu câu chuyện là một chàng trai quá nhạy cảm với xung quanh như thế.
Năm 37 tuổi, Hajime đã có một cơ ngơi đáng để anh mỉm cười hài lòng, một công việc vừa kiếm ra tiền, vừa thỏa mãn sở thích cá nhân, một người vợ xinh đẹp mà anh hết lòng yêu mến, hai đứa con thơ lúc nào cũng quấn quít chân bố. Cũng như nhiều đàn ông khác ở lứa tuổi này, Hajime cũng có tình nhân, nhưng chỉ là thoáng qua mà không đọng lại chút dư vị nào.
Và Hajime đã yêu, yêu một người chỉ duy nhất có cái tên và tình bạn thời quá khứ hơn 20 năm. Khó mà lý giải điều gì đã khiến một người đàn ông đầy chuẩn mực với gia đình và công việc như Hajime đã lần lượt cởi trói những gì đang bó buộc mình. Phải chăng đó là sự mong manh giữa một người phụ nữ quá mơ hồ đến cùng những lời hẹn "có lẽ", "có thể", "một khoảng thời gian nữa"? Phải chăng anh yêu cô như muốn tìm lại quá khứ của chính mình? Phải chăng anh đang muốn kiếm tìm lời lý giải về ranh giới giữa thực và hư?
Rốt cuộc thì bao sốt ruột chờ trông mong mỏi của Hajime cũng được đền bù thoả đáng khi họ cùng trốn gia đình để đến với nhau, bất chấp chuyện gì xảy ra. Rốt cuộc thì cả hai lần đầu tiên được yêu nhau như người đàn ông yêu một người đàn bà. Rốt cuộc thì cả hai đã tìm ra sự hòa hợp hoàn hảo của cơ thể... Nhưng ngay cả ở chốn tưởng như đã là tận cùng đó, họ vẫn không thể đến được với nhau.
Không phải Hajime mà tất cả những người phụ nữ trong cuốn sách này đều bọc mình trong lớp màn bí ẩn. Đằng sau tình yêu trong veo của cô gái Izumi là một mối hận khiến cô trở thành vô cảm. Đằng sau cô vợ Yukiko ngọt ngào và xinh đẹp là một lần tự tử hụt cùng những nỗi đau dẳng dai bên mình. Còn đằng sau Shimamoto-san là một thứ gì mà không ai có thể chạm tới được...
Có những gì?” có lẽ là câu hỏi mà cuốn sách nhỏ của Haruki Murakami đặt ra. Có những gì ở phía Nam biên giới, khi đó không chỉ là nước Mêxicô; có những gì ở phía Tây mặt trời, khi đó không chỉ là một chứng bệnh của những người nông dân Xibêri sống trong cảnh ngày đêm không phân cách; và có những gì trong những diễn tiến cuộc đời mỗi con người? Không chỉ cuộc đời ít chi tiết của Shimamoto-san mới gây băn khoăn, mà ngay cả ba giai đoạn được miêu tả hết sức rõ ràng của cuộc đời Hajime cũng không hoàn toàn làm thỏa mãn những người quen với những văn chương được tác giả chú tâm giải thích kỹ càng. Phía Nam biên giới, phía Tây mặt trời không yêu cầu người đọc diễn giải. Rất nhiều chi tiết trong đó thuộc về “tiểu sử ngoài đời” của Murakami, nhưng câu chuyện đơn giản được kể trên nền nhạc của Nat King Cole và Duke Ellington, với hương vị lạ lùng của những ly cocktail Daiquiri và Robin’s Nest có một khả năng đặc biệt: nó không cho phép mọi cách giải thích dễ dãi. Những câu hỏi liên tiếp hiện ra trong tâm trí Hajime, về ý nghĩa cuộc đời cũng như của từng trải nghiệm dù nhỏ đến đâu, sẽ dần truyền sang người đọc, và đến khi kết thúc, rất có thể sự hoang mang về ranh giới giữa thực và hư, chân thành và giả tạo, quy tắc và ngoại lệ sẽ là điều duy nhất mà người đọc “gặt hái” được. Điều này cũng không thật sự lạ, vì, đã trở thành quy luật, những câu trả lời thì qua đi, còn câu hỏi thì ở lại.
Phía Nam biên giới, phía Tây mặt trời là cuốn tiểu thuyết chứa đựng nhiều nhất con người thật của Haruki Murakami, và là câu chuyện đơn giản nhất mà Murakami từng kể. Tuy vậy, đơn giản không có nghĩa là dễ hiểu, và một lối kể chuyện giản dị không loại bỏ những nỗ lực kín đáo trong việc thoát ra khỏi những lối đi văn chương đã cũ mòn. “Sự kết nối” dễ thấy giữa Phía Nam biên giới, phía Tây mặt trời và những tác phẩm khác của Murakami có lẽ là năng lực đặc biệt của nhà văn Nhật Bản đối với cách tạo ra và xử lý cái bí ẩn. Không có mật độ dày đặc như trong Biên niên ký chim vặn dây cót hay Kafka bên bờ biển, cái bí ẩn ở đây giống như những đoạn nhạc jazz biến tấu ngẫu hứng trên nền của những bản nhạc cũ, và chính là cái để lại dư vị lâu nhất cho người đọc.
Cảm nhận của bạn hmaster0142 :
Cuốn sách làm tôi rưng rưng nước mắt giữa đêm, khi tôi đọc một mạch và ngay sau đó cảm thấy mình phải nhắn tin cảm ơn người đã giới thiệu nó với tôi.
Câu chuyện của Hajime cho tôi một góc nhìn khác, đứng ở phía của kẻ bất chấp tất cả, bất chấp người vợ luôn yêu thương, luôn ở cạnh bên để rồi chạy theo si mê của bản thân. Đời người đôi khi có những thứ người ta chẳng thể lý giải nổi, chỉ có thể chấp nhận nó là như thế.
Đọc xong, gấp sách, nhắm mắt lại, thở dài một hơi...
Ừ, phải rồi, có những thứ không bao giờ ta tìm ra lý do được đâu...
Nhật Hy - Thống kê từ độc giả Gác Sách