Tiên Luyện Chi Lộ - Quyển 1 - Chương 020
Chương 20: Phong Hành.
Nhóm dịpch: Tepga
ĐảbK Tự: BảjHVo Ngọc --- 4vn.eu
Nguồn: Sưu Tầmm by 4vn.eu
- Đệ tử tinh anh của ba phái trên Phương Vân Sơn này tiến vào đSkKộng phủ ba lầSvn. hơn nữLbda, thêm một lầSvn của vịHTL Trưởng lão Phong Hành Môn là đAXã bốn lầffxn.
Vẻ mặt Âu Dương lão tổ mang theo một chút tiếc nuối:
- Đáng tiếc, trong năm trăm năm qua. mặc kệ là vịKj Trưởng lão Phong Hành Môn lầcHxn đLPầQu tiên tiến vào đXQộng phủ kia, hay là tinh anh các phái cũng không thểX tiếp cận tới trung tâm đHYộng phủ. cũng coi như không có duyên với kỳ bảcHxo của Huyết Sát ThầwSNn Đế lưu lạFui. Bởi thế cho nên dù thu hoạsjch cũng đffxều là nhữXng thứYn quý hiếm nhưng chưa chân chính phát hiện ra kỳ bảLPo nghịffxch thiên!
Trương HằhXAng cũng âm thầdcom gật đsnầHTLu. Là một nhân vật phong vân bậc nhấSkKt, nhữXQng gì Huyết Sát ThầSkKn Đế lưu lạkVi trong điBNộng phủ kia đSvâu phảffxi ngườdIi thườcHxng có thểjHV dễ dàng dòm ngó. Trong năm trăm năm qua. ngườcci của ba phái trên Phương Vân Sơn dù vào đTvtó bổn lầHmn, mỗi lầHYn đhXAều có thu hoạxfwch đNSMã là không tồi rồi!
Có lẽ kỳ bảXQo chân chính chỉQ lưu lạKi cho ngườKnYi có duyên mà thôi!
- Nhiệm vụ của ngươi lầSvn này đXi vào chính là giúp ta thăm dò ra bí mật chân chính của đKjộng phủ!
Trong mắHYt Âu Dương lão tổ lóe ra quang hoa mờMB ảxfwo. sau đxKhó nhanh chóng biến mấHTLt. Lão nhìn vào Trương HằwSNng, dườxfwng như đhXAang đnặt tấjHVt cảsn hy vọng lên ngườjHVi hắiBNn.
Trương HằIng không khỏi kinh ngạQc. Âu Dương lão tổ này sao lạtpi ôm hy vọng lớn như thế trên ngườsji mình?! Dù sao hắFun cũng chỉkV là một tu sĩI Luyện Khí KỲ có tư chấnt bình thườpng mà thôi.
- Nhiều đwSNệ tử tinh anh của Phương Vân Sơn đXQều không làm đNFHược, vì sao ngài lạxKhi tin tưởng ta?!
Trương Hằtpng khó hiểFuu nhìn vịcc Trưởng lão của Phong Hành Môn này!
Âu Dương lão tổ vô cùng tự tin, nói tiếp:
- Ta tin tưởng ngươi càng có thểLP thu đHYược bí mật chân chính của đVcxộng phủ này hơn nhữQng đNFHệ tử đdcoược gọi là tinh anh kia. Bởi vì lúc trước ta cũng từng tiến vào đwSNộng phủ này. Lúc ấHYy, lão tổ ta cũng chỉNSM vẻn vẹn có tu vi là Luyện Khí Kỳ mà thôi!
Cũng giống như nhữMBng tinh anh Phương Vân Sơn khác, ở trong đYnộng phủ này ta phát hiện ra một đccạLbdi đniện huy hoàng. Chín phầNFHn mườLbdi khảS năng đffxạHYi đcHxiện này chính là nơi Huyết Sát Thân Đế lưu lạHTLi bảcHxo vật chân chính. Tuy nhiên, ở đTvtạvSi đKiện này có rấvSt nhiều ảhXAo trận và cấiBNm chế. Bên trong đIó cũng có đkVủ các loạLbdi bẫy rập. Với nhữjHVng tu sĩKnY có tu vi Luyện Khí KỲ thì rấdcot khó tiến vào.
Mà sau khi bịSv truyền tống ra, trảwSNi qua một phen suy tính, ta đQã nghĩK tới một phương pháp có thển tiến vào đdIạdcoi đAXiện!
Vẻ mặt Âu Dương lão tổ tràn đxKhầkVy tin tưởng, nhìn Trương HằKnYng rồi nói tiếp:
- Động phủ này hạSkKn chế nhữhXAng ngườkVi tu tiên có tu vi ngoài Luyện Khí Kỳ tiến vào thì tu sĩcc Luyện Khí Kỳ thật sự có hy vọng tiến vào. Nếu không, Huyết Sát ThầxKhn Đế cũng không cứXQ một trăm năm lạfidi cho tu sĩX Luyện Khí Kỳ tiến vào đLPộng phủ!
MấIu chốt nhấsjt chính là trong đQạHYi đHYiện có rấjHVt nhiều ảSkKo trận và cấbKm chế, cùng với rấpt nhiều cơ quan bẫy rập rấXt quỷ dịNSM. NhữMBng tu sĩvS Luyện Khí KỲ bình thườdcong căn bảVcxn không thểMB vượt qua đnược. Tuy nhiên, với nhữnng tu sĩxX Trúc Cơ KỲ thì nhữHTLng đFuiều này cũng không thển tạHYo ra uy hiếp trí mạSvng cho họ. Nhưng tu sĩoy Trúc Cơ Kỳ lạAXi không thểbK tiến vào trong đfidó...
Mà vừa rồi. vì ngươi đhXAoạHTLt xá khối thân thểYn này của ĐườXQng Phong, thầsjsn thứkVc của ngươi đnã có thểLbd so với tu sĩVcx Trúc Cơ Kỳ. Do đBsLó. sau khi ngươi tiến vào đbKạSkKi đsniện, nhữLPng ảno trận và cấXm chế này cũng không ảAXnh hưởng lớn tới ngươi. Do đxKhó. ngươi càng có hy vọng tiến vào trong đtpạhXAi đfidiện, do đXó có thểbK đkVoạvSt đXQược bảTvto vật chân chính của Huyết Sát ThầxXn Đế lưu lạsjsi...
Khi nói tới đLPiều này. Âu Dương lão tổ dua ánh mắsjst cực kỳ nóng cháy nhìn Trương Hằxfwng,
dườxXng như thiếu niên trước mặt này đwSNạmi biểkVu cho vô số kỳ bảno và công pháp tu luyện cao nhấmt từ thờXQi thượng cổ!
Đối với bảXo vật kinh thiên mà Huyết Sát ThầSkKn Đế lưu lạsni. trong lòng Trương HằiBNng tuy rấKt đLPộng tâm nhưng cũng không phảBsLi sẽ có ảmnh hưởng tích cực tới bảdIn thân hắccn.
Hắsjsn hiểiBNu đQược rằmng, dù hắNSMn có thểXQ chiếm đSược bảsjso vật chân chính do Huyết Sát Thầxfwn Đế lưu lạhXAi thì cuối cùng chỉS sợ đHTLều thuộc về lão gia hỏa này. Kết quảfid cũng giống như dùng giỏ trúc múc nước sông, dã tràng xe cát mà thôi. Nói không chừng, sau khi đLPoạLbdt đHmược nhữfidng bảMBo vật này, Âu Dương lão tổ còn có thểMB làm ra hành đAXộng giết ngườNFHi đKjoạFut bảxKho. Loạffxi chuyện không công vô ích này, Trương HằHTLng đpương nhiên không quá hứSng thú.
LấHTLy sự lọc lõi của Âu Dương lão tổ đtpương nhiên có thểsjs nhìn ra tâm lý của Trương HằvSng, vội vàng hứHma hẹn:
- Chỉsn cầxKhn ngươi có thểNSM đnạdIt đFuược nhữsjsng bảbKo vật lưu lạbKi trong đHTLạtpi đsniện thầNSMn bí này, ta sẽ ngoạYni lệ tặng cho ngươi một viên Trúc Cơ Đan. thậm chí sẽ giảdcoi trừ Phệ Hồn cổ trong cơ thểBsL ngươi!
Vì lôi kéo Trương Hằsjng. Âu Dương lão tổ ngay cảNSM Trúc Cơ Đan cũng có thểtp lấMBy ra. Điều này khiến Trương HằTvtng cũng có chút cảKjm thấoyy bấfidt ngờKnY.
Một viên Trúc Cơ Đan tuyệt đxKhối có giá trịI vượt xa sự tưởng tượng. Một viên Trúc Cơ Đan này tùy tiện lọt ra ngoài đpều khiến cho nhữmng tu sĩtp bậc tháp lâm vào đdIỏ mắfidt. thậm chí dẫn phát một hồi gió tanh mưa máu.
Tuy nhiên, Dương Phàm vẫn ôm thái đKjộ hoài nghi đSối với việc Âu Dương lão tổ có đNFHược Trúc Cơ Đan hay không?! Dù sao. hắhXAn cũng chỉsj là Trưởng lão của một môn phái nho nhỏ mà thôi, làm sao có đHTLược Trúc Cơ Đan mà gầpn như đXã tuyệt tích ở Tu Tiên Giới rồi!?
Đối với viên Trúc Cơ Đan này. trong lòng Trương HằQng quảHm thật còn có chút đAXộng tâm! HắKn tu Luyện Biến Thái Công Pháp nên trước mắbKt cầNSMn có nhữdIng thứm quý hiếm cấVcxp bậc linh khí dùng đHTLểcHx Luyện hóa tinh túy trong đSkKó. Mà loạQi linh đSvan Trúc Cơ Đan đtpược Luyện chế từ nhữsjsng thiên tài đcHxịjHVa bảMBo mà ra tuyệt đsnối đdIạAXt tới yêu cầfidu luyện hóa của Biến Thái Công Pháp. Tối thiêu, cũng có thểLbd so với mấsjy món linh khí hạQ phẩvSm.
Âu Dương lão tổ thấxXy Trương Hằnng có chút đhXAộng tâm thì trong lòng vui vẻ: “Mình lấXy Trúc Cơ Đan ra đYnểAX hứKnYa hẹn không tin đsnối phương không đsjộng tâm.”
Trương Hằsnng trầffxm ngâm một lúc. dưới ánh mắoyt chờbK mong của Âu Dương lão tổ thì lắXc lắBsLc đccầxfwu:
- Ta làm sao có thển cam đbKoan đHmược tới lúc đSvó ngài không đnổi ý!?
Trên mặt Âu Dương lão tổ lập tứFuc hiện ra một tia tứpc giận. Một cỗ linh áp lập tứkVc phủ xuống ngườxfwi Trương HằSkKng.
Không khí nơi này lập tứxfwc tràn đhXAầAXy áp bứdcoc. thậm chí có thểHY nghe đsnược tiếng tim đsjập của Trương HằKng và hô hấiBNp dồn dập của Âu Dương lão tổ.
Nhưng là chỉHTL qua nửa khắLPc, Âu Dương lão tổ liền thu hồi linh áp. lẳng lặng đNSMối diện Trương Hằmng.
Trong lòng lão cũng hiểNFHu đoyược, lúc này không nên tạhXAo ra mâu thuẫn với Trương HằbKng. nếu làm cho trong lòng đFuối phương không thoảni mái. Đến lúc đYnó. khi vào trong đdcoạBsLi đniện thầIn bí kia, đIối phương cố ý “phóng thủy” thì chính mình lạtpi mấSvt nhiều hơn điBNược.
Lúc này, lão đpúng là phảni “lừa” đxKhối phương cho thật tốt, không nên lưu lạcci ấmn tượng không tốt trong lòng đVcxối phương.
Suy tư một lúc, Âu Dương lão tổ đwSNứXt khoát nói:
- Một khi đdIã như thế, Âu Dương Thiên ĐứkVc ta lúc này lập đkVộc thệ. ChỉX cầFun thiếu niên trước mắmt này trợ giúp ta đhXAạNFHt đtpược nhữxKhng gì Huyết Sát ThầHTLn Đế lưu lạtpi thì ta sẽ cho hắKn tự do, cũng ban cho hắdIn Trúc Cơ Đan. Nếu làm trái lờcci thề này sẽ phái chịHmu kiếp tâm ma Luyện ngục!
Trương HằiBNng thấny Âu Dương lão tổ không ngờtp lạXi phát hạiBN tâm ma đSộc thệ. Một khi ngườdcoi tu tiên phát đpộc thệ. bình thườxKhng sẽ không dám vi phạcHxm lờxXi thề. Nếu không khi thăng cấoyp sẽ do có tâm ma mà lưu lạtpi sơ hờMB. khiến tu vi khó có thểTvt tiến triểxfwn thậm chí còn phát sinh chuyện tu vi bịXQ lùi lạhXAi.
- Được, ta đnáp ứffxng ngài!
Trong mắtpt Trương Hàng lộ ra vài phầvSn vui mừng, trong lòng cũng có tính toán của riêng mình. Đạoyi Hội Phương Vân còn một tháng nữIa là tới. chỉHm sợ còn một thờNSMi gian nữma thì đSkKộng phủ mới mở ra. trong đNSMó chắcHxc chắHTLn sẽ xảfidy ra nhiều biến cố. ChỉxKh cầHTLn hắHmn luyện Biến Thái Công Pháp tới một giai đLbdoạsjsn nhấLPt đbKịAXnh cũng chưa chắFuc phảQi e ngạsji Phệ Hồn cổ ở trong cơ thểVcx. Tới lúc đfidó, cùng lắccm thì hắiBNn rờMBi khỏi Phương Vân Sơn. Tam Tinh Vực rộng lớn thế này chẳng lẽ còn sợ không có chỗ cho mình dung thân!?
Âu Dương lão tổ thấsny Trương HằXQng rốt cục Đồng ý thì trong lòng thở phào một hơi. sau đSó lạwSNi nhắnc nhở:
- ĐạKi Hội Phương Vân sẽ cử hành sau một tháng nữdcoa. Còn đxKhộng phủ kia sẽ mở ra sau chừng một năm. Trong thờNFHi gian này, ngươi tốt nhát nên tu luyện đmểoy gia tăng tu vi thêm một chút!
LạNSMi hơi cân nhắxXc một chút. Âu Dương lão tổ cắxKhn răng, từ trong túi trữcHx vật xuấjHVt ra một cái ngọc giảfidn, biểQu tình có chút không nỡ. hướng về Trương HằxKhng nói:
- Có lẽ Bằfidng vào tư chấYnt của khối thân thểNSM ĐườiBNng Phong này, ngươi nếu muốn đoyột phá trong thờni gian ngắYnn cũng là chuyện không dễ dàng! Nơi này ta có một bộ pháp quyết tên là Phong Hành, chính là công pháp nòng cốt nhấMBt của Phong Hành Môn ta. Mỗi đHTLờMBi chỉKnY có một Trưởng lão mới có thểcHx tu luyện có thểX coi như công pháp áp đBsLáy hòm của chúng ta!
Trương Hằtpng thấHYy thầSvn thái của Âu Dương lão tổ là biết bộ công pháp này tuyệt đoyối không phảcci là thứAX phổ thông, cũng không đhXAổi sắVcxc tiếp nhận lấSvy ngọc giảQn, ngoài miệng cũng không thiếu một phen khách sáo.
- Công pháp trên ngọc giảsjsn này sau khi ngươi tu Luyện thì cấwSNp tốc phá hủy. không đMBược truyền cho ngoạwSNi nhân! Ngoài ra, sau khi tu luyện công pháp này thì khi tiến vào đSộng phủ kia. ngươi có thểoy coi như bấQt bạcci! Khi ngươi tiến vào trạfidng thái tiềm ẩXQn thì nhữAXng tu sĩtp đKjồng cấHYp đxXừng mơ tưởng phát hiện ra sự tồn tạTvti của ngươi. Hơn nữsjsa.với thầNSMn thứBsLc vượt xa tu sĩp cùng giai như ngươi, lạtpi có linh khí trung phẩpm Nguyệt Thương mà lão tổ ban cho ngươi thì ngươi nhấfidt đnịccnh có thểNFH bình yên vô sự ở trong đSkKộng phủ kia.
Âu Dương lão tổ vì đkVạoyt đfidược bảmo vật trong đSkKộng phủ lầnn này đmã phảxKhi tổn hao một phen tâm tư. tính toán cũng rấLPt chu toàn. Sử dụng Trương Hằsjsng đxKhã tu luyện Biến Thái Công Pháp đLbdi thăm dò bảNSMo tàng Huyết Sát ThầHYn Đế, lạcci ban cho pháp quyết bảcHxo mệnh và lợi khí giết ngườsni. Điều này khiến tỷ lệ thành công đsjược đNFHểhXA cao hơn không ít.
Trương HằXng đKnYối với sự chờKj mong của Âu Dương lão tổ cũng không cảiBNm thấiBNy biết ơn chút nào. Nếu có thểffx nắHmm giữLP bảhXAo tàng Huyết Sát Thầffxn Đế lưu lạsni cho mình dùng thì tốt nhấvSt. Tuy nhiên, với việc có thểAX chiếm đIược không ít ưu đcHxãi từ lão gia hỏa này thì trong lòng hắnn cũng cảYnm thấny rấxXt vui sướng.
Bấsnt kểsjs là linh khí trung phẩnm Nguyệt Thương, hay là pháp quyết áp đmáy hòm của Phong Hành Môn thì đnối với Trương Hằmng đSkKang ở tầLbdng dưới chót của Tu Tiên Giới mà nói đHTLều vô cùng có giá trịTvt.