Duy Ngã Độc Tôn - Chương 617 - 618

CHƯƠNG 617: CƯỚI HẾT LÀ XONG!

Tuy nhiên, bất kể nói thế nào. đây luôn là một chuyện tốt làm người ta hưng
phấn. Thực lực tông hợp tăng cường. ý nghĩa Tần Lập từ nay về sau không bao giờ
là người cô đơn nữa

Đối mặt với những kẻ địch như Hải gia cùng dòng tộc Thánh Hoàng, cũng không
cần phải kiêng kị như trước nữa.

Nghĩ vậy, phần bất an trong lòng Tần Lập giảm đi rất nhiều. Những năm gần
đây. các loại nguy cơ đã sớm trải qua vô số. khoảnh khắc đi dạo trên lằn ranh
sinh tử. cũng rất nhiều. Nếu những đau khổ đó đều có thể gắng gượng chịu được,
như vậy con đường trong tương lai nhất định sẽ càng rộng mở mới phải.

Nghe nói Tần Lập trở về. gia chủ Tần Tỏa cũng đích thân tới gặp Tần Lập.
tất nhiên lại một phen hàn huyên sau đó nói về những biến hóa của Tần gia mấy
năm nay.

Nơi Tần gia bảo này càng ngày càng phồn hoa, rất nhiều con cháu dòng thứ
của Tần gia. sau khi thực lực đạt tới một trinh độ nhất định cũng đều xin gia
chủ Tần Tỏa đi ra ngoài đơn độc thành lập môn phái hoặc khai sáng gia tộc.

Không nên để tất cả trứng ở cùng một ổ. điều này rất thường thấy ở những
gia tộc lớn. Tần gia cũng chia ra rất nhiều chỉ nhánh, phàm là những người có
thể đơn độc ra ngoài, đều là con cháu hết sức ưu tú.

Những quốc gia hiện tại Tần gia hoàn toàn nắm trong tay. từ quá khứ năm
quốc gia đã thành tám. Trong tám quốc gia đó. tổng cộng có ba mạch khoáng linh
thạch. Ngoài ra. Tần gia còn là cung phụng của hoàng thất sáu quốc gia, hàng
năm đều có thể lấy được đại lượng tài vật, duy trì hết thay chỉ tiêu của gia
tộc Tần gia khổng lồ này.

Dưới sự cung cấp đan dược ngày càng mạnh của Tần gia. trong số con cháu
tinh anh của Tần gia. người mạnh nhất đã đột phá đến cảnh giới Phá Toái Hư
Không, thật sự làm người ta khó có thể tin. Nhưng đây chính là uy lực chân
chính của đan phương Thái cổ. Mấy thứ này đủ để bất kỳ một thế lực nào đỏ mắt.

Bốn lão tổ tông của Tần gia thì vẫn bế quan tu luyện. Bọn họ cũng đều tiến
vào cảnh giới Phá Toái Hư Không. Đây là chuyện mà từ trước đó bọn họ căn bản
không dám tướng tượng. Dùng Lời nói của

- Nếu không có đứa nhỏ Tần Lập này. chúng ta hiện tại chỉ sợ đã bắt đầu
phải chuẩn bị hậu sự!

Để cho tất cả cao tầng Tần gia hưng phấn còn không chỉ như vậy. mà là đám
con cháu thiếu niên dưới mười lăm tuổi của Tần gia!

Những đứa nhỏ này sinh ra vào thời điểm tốt nhất, chính là lúc đan dược Tần
gia bắt đầu quật Khởi. Cho nên. phàm là đứa nhỏ có thiên phú không tồi. từ lúc
nhỏ đều bắt đầu được bồi đường. Đợi cho bọn họ năm. sáu tuổi bắt đầu tập luyện
Yếu Quyết Cơ Sở của Tần gia. Căn cơ đó. tuyệt đối là khiến rất nhiều người ghen
tị đỏ mắt!

Có thể đoán được, sau khi đám trẻ này hoàn toàn trương thành. Tần gia sẽ
huy hoàng hưng thịnh cỡ nào. Bọn họ mới là tương lai cùng hy vọng chân chính
của Tần gia!

Lúc Tần Tỏa nói đến đây. vẻ mặt kiêu ngạo. Bởi vì ba con trai. hai con gái
của hắn cũng trong số này.

Tần gia hiện tại đối với tộc nhân sinh. con. mang một thái độ cỗ vũ phi thường.
Mỗi khi sinh ra một bé trai, đều cấp cho gia đình đó đại lượng tài vật. Sinh bé
gái cũng đồng dạng cho nhiều tài vật. Dù sao chính là một tôn chi: Sinh thật
nhiều con!

Bởi vậy, Tần gia hiện tại tuyệt đối được cho là nhân đỉnh thịnh vượng.

Tần Tỏa một mực nói. Tần Lập ngồi lắng nghe. Đến sau cùng. Tần Tỏa nói đến
miệng đắng lưỡi khô. uống một ngụm trà sau đó nhìn Tần Lập cười nói:

- Huynh đệ à. Ngươi hiện tại cũng là người có hai vị thê tử. Chừng nào thì cho Tần gia thêm con trai a?

Tần Lập lắc đầu cười khổ. Tần Lập đời trước
kinh nghiệm phong phú. duy nhất là chưa từng làm phụ thân, đối với chuyện này
quá thật là dốt đặc cán mai. Đời này. tuy rằng vận khí tốt. ngắn ngủi không đến
hai mươi năm liền tăng lên cảnh giới hiện tại. coi như là đứng ở vị trí tiếp
cận đỉnh của thế giới này.

Nhưng cùng phần vận may này làm bạn lại là
địch nhân cường đại, đuổi giết không ngừng, cuộc sống bôn ba khắp nơi. Trọng
yếu nhất. Tần Lập cảm giác được cảnh giới hiện tại của hắn nếu muốn có con.
dường như là một chuyện thật khó khăn.

Bất kể là Tần Lập hay là Thượng Quan Thi Vũ
cùng Lãnh Dao. Ba người đều ở thời kỳ cảnh giới tăng nhanh. Lúc này rất khó có
thai. Trừ khi tiến vào cảnh giới Địa Tiên, hơn nữa hoàn toàn củng cố mới có thể
khống chế mỗi một bộ phận thân thể theo ý mình.

Nghĩ vậy,

- Việc này. vẫn là giao cho các ngươi.
Nhiệm vụ của ta, là khiến cho gia tộc này càng thêm cường đại!

Tần Tỏa cười khổ lắc đầu. Hắn cũng biết,
nếu không có Tần Lập chỉ sợ toàn bộ Tần gia đều sớm tan thành mây khói. Nhìn
lại những thế lực ở Huyền Đảo năm xưa. Thôi gia cùng rất nhiều gia tộc lúc
trước đối địch với Tần gia đều đã sớm tan thành mây khói. Còn lại những gia tộc
môn phái kia. cũng đã sớm bị Tần gia bỏ lại rất xa.

Nói không chút khoa trương, hiện tại phái
ra mười tên con cháu tinh anh của Tần gia cũng đủ hoành hành Huyền Đảo. Thậm
chí tiêu diệt một thế lực to lớn cùng không phải việc khó khăn bao nhiêu.

Điều này làm cho Tần Tỏa có một loại cảm
giác như trong mộng, trong lòng thảm thắc không thôi.

Sau khi Tần Tỏa cáo từ rời đi. Tần Lập quyết
định tới xem Thượng Quan Thi Vũ. Mấy năm nay không rời không bỏ. thủy chung
theo bên cạnh Tần Lập cũng chỉ có hai nữ tử Thi Vũ cùng Lãnh Dao. Mà năm đó Thi
Vũ đáp ứng gả cho hắn, hắn còn là một đứa con hoang không chút tiếng tăm. Đáp
ứng gả cho hắn là một chuyện cần dũng khí rất lớn. Căn cứ Tần Hàn Nguyệt chỉ
điểm. Tần Lập đi tới một nơi sâu trong nơi Thần bí này.

Một ngọn núi lớn, cao chừng năm. sáu ngàn
thước, đỉnh núi cao lên tận mây xanh, nguy nga xanh ngắt, trên đỉnh quái thạch
khắp nơi. Lúc tới gần. một cỗ khí tức khổng lồ đập vào mặt.

Nơi này linh khí tràn đầy. rất nhiều các
loại chim chóc muông thú, tự do tự tại. Suối nước róc rách, nước suối trong vắt
lạnh. lẽo. Một số con cá tôm nho nhỏ rất đẹp nhởn nhơ bơi dạo.

Gốc đại thụ không biết đã sinh trương mấy
trăm, mấy ngàn năm che trời mà đứng. Ánh mặt trời đều rất khó chiếu xuyên qua
tán cây.

- Thật sự là một nơi rất tốt!

Tần Lập không kìm nổi tán thưởng, đối với
việc Thi Vũ có thể lựa chọn nơi này làm nơi bế quan tu luyện, hắn cũng không
cảm thấy bất ngờ. Bởi vì ở sâu trong nội tâm của nàng cùng hắn đều thích thân
cận cuộc sống thiên nhiên.

Tần Lập đứng trên đỉnh ngọn cây cả thụ che
trời kia. ngưng mắt nhìn qua. hai mắt bắn ra hai luông thân quang trực tiếp
xuyên qua một ảo trận ở giữa sườn núi. Khóe miệng hắn lộ ra một nụ cười xấu xa.
thân hình chợt lóe. biến mất.

Ngay sau đó. Tần Lập xuất hiện ở trong ảo
trận, thân thể hắn dường như đung nhập vào trong áo trận này. Ảo trận không
sinh ra bất kỳ dao động nào.

Tần Lập xuyên qua ảo trận đi vào trong động
phủ.

Khác biệt lớn nhất giữa nữ nhân và nam nhân
chính là họ càng chú trọng cái đẹp. Loại chú trọng này. không lúc nào không có.
Một động phủ tu hành. lại được trang trí hết sức ấm áp. vừa nhìn đã biết là nơi
của nữ tử.

Vừa vào động phủ là một gian đại sảnh. Tòa
động phủ này được mạnh mẽ mở ra từ trên một khối đá lớn. chiều cao hơn mười
thước, rộng chừng tám thước. Đại sảnh nối liền ba thông đạo. mỗi một thông đạo
hướng vào phía trong, không biết sâu bao nhiêu.

Bên trong đại sảnh bày biện các loại đồ dùng
sinh hoạt, trên bàn có một cái lọ. vẫn còn cắm một bó hoa dại rất tươi. Hoa dại
đủ mọi màu sắc, nỡ rực rỡ.

Nhưng Tần Lập nhìn mà thấy đau xót trong
lòng. Bởi vì giờ này khắc này hắn bỗng nhiên cảm nhận được nổi cô đơn tịch mịch
của Thi Vũ. Nghĩ tới tâm tình của nàng lúc ngắt những bông hoa đại này. Tần Lập
thậm chí có thể thấy được biểu tình của nàng khi đó.

Trái tim của Tần Lập trở nên vô cùng mềm
mại. thần thức tỏa ra lập tức đi tới một thông đạo bên trái. Qua mấy chỗ rẽ.
tiến vào một gian thạch thất yên tĩnh. Bên trong thạch thất có giường, có bàn,
Lúc này Thi Vũ cũng không tu luyện, mà đưa lưng ra phía ngoài, ngồi ở trên ghế
lẳng lặng đọc sách. Toàn thân dường như hòa hợp làm một với thạch thất.

Đối với Tần Lập tiến vào phòng, dường như
nàng có cảm giác, đột nhiên quay ngoắt người lại. hào quang Huyết Ngọc Kiếm
chợt lóe. một kiếm bổ về phía Tần Lặp. Trong nháy mắt nhìn thấy Tần Lặp. không
đợi nàng thu tay, tần lập cười hắc hắc. thân hình chợt lóe xuất hiện trước mặt
Thi Vũ. Một tay ôm nàng vào trong ngực, hung hăng hôn tới.

- Ô!

Huyết Ngọc Kiếm trong tay Thi Vũ lòng lẻo
rơi xuống mặt đất. Toàn bộ thân thể trong nháy mắt mềm nhũn, mặt hoa ửng đỏ. Aóng
mắt như nước, hai tay ôm chặt cô Tần Lập, rồi lập tức nhắm hai mắt. tâm thần và
thể xác dường như hòa tan.

Tần Lập ôm Thi Vũ, đi về phía chiếc giường.
Tiểu biệt thắng tân hôn lại vài lần triền miên.

Da thịt như tuyết của Thi Vũ mềm mại hồng
hào, tóc tai hỗn loạn, dựa vào trong lòng Tần Lập. Một đôi mắt cực đẹp nửa khép
nửa mở như là một chú mèo lười. Nàng cũng không nói lời nào, hưởng thụ khoảnh
khắc ôn tồn này.

Thật lâu sau. Nàng mới nhẹ giọng nói:

- Chàng về lúc nào?

- Mới vừa trở về. Nghe nương nói nàng bế
quan tu luyện ở trong này, liền tới đây.

Tần Lập ôm Thượng Quan Thi Vũ thật chặt vào
lòng, ngửi mùi hương của nàng, ôn nhu nói.

Khóe miệng Thượng Quan Thi Vũ lộ ra nụ cười
vui vẻ, vẻ mặt thỏa mãn. Nam nhân nàng yêu, cũng yêu nàng thật sâu. Điều này
làm cho nàng cảm thấy được mình phi thường hạnh phúc.

- Còn chưa tới chỗ mấy người Lành Dao hả.
Đi gặp họ đi...

Sau một lúc lâu. Thi Vũ mới thì thào nói.

- Cứ như vậy đẩy nam nhân của nàng ra ngoài
sao?

Tay Tần Lập phất qua bờ mông cao vút mềm
mại của Thi Vũ. trườn vào trong, cười nói.

Thi Vũ uốn ẻo thản hình một chút, hô hấp có
chút dồn dập. nghe thấy Tần Lập nói liền trợn mắt. nói:

- Lãnh Dao cũng là thê tử của chàng không
thể nhất bên trọng nhất bên khinh. Cô nàng đó thật là kiên cường, hiện tại đã
đột phá đến cảnh giới Đan Nguyên Anh Hóa đỉnh, đem tường niệm đối với chàng đều
hóa thành liều mạng tu luyện. Không đi gặp nàng, tâm chàng tàn nhẫn cỡ nào...

- Tự nhiên là muốn đi... Tuy nhiên hiện tại...

Tần Lập nói xong, nghiên người đặt Thi Vũ ở dưới, cười nói:

-...Hiện tại là thời gian mà nàng theo ta giải trí...

Trong lúc nhất thời cảnh xuân đầy phòng.

Sau một canh giờ Thượng Quan Thi Vũ xụi lơ trên giường, giống như nụ hoa
được mưa xuân tưới đẫm, kiều diễm vô cùng, đôi mắt quyến rũ.

- Người xấu chàng. Làm người ta muốn động cũng không nổi!

- Ai khiến thê tử của ta mê người như thế!

Tần Lập mặt đầy ý cười.

- Chàng còn nói. Mắc cờ chết người!

Thượng Quan Thi Vũ kéo chăn che khuất cảnh xuân trên người, sau đó nhìn Tần
Lập, nghiêm túc nói:

- Chuyện Cơ Ngữ Yên. chàng tính thế nào? Người ta yêu chàng nhiều năm như
vậy mang theo toàn bộ môn phái đến nương tựa chàng. Chàng phải cho người ta một
danh phận chứ?

Mấy năm nay, mọi người tuy rằng không thường gặp mặt. nhưng cảm tình giữa
họ cũng đều vô cùng tốt đẹp. cho tới bây giờ cũng chưa từng nghĩ muốn độc chiếm
Tần Lập.

- Cưới hết là xong.

Tần Lập mỉm cười, lại hết sức kiên định nói.

CHƯƠNG 618: PHƯỢNG HOÀNG BẢO Y.

- Hả?

Thượng Quan Thi Vũ nhất thời còn chưa kịp phản ứng. trong lòng còn đang cân
nhắc phải như thế nào mới có thể khuyên được Tần Lập. khiến hắn giống như hứa
hẹn với bọn Bộ Vân Yên, cho Cơ Ngữ Yên một danh phận.

Lại nói, cha con Tần Văn Hiên cùng Tần Lập.
ở toàn bộ Tần gia đều xem như ngoại tộc. Tần Văn Hiên cả đời chỉ yêu mỗi một
mình Tần Hàn Nguyệt, cùng chỉ cưới mỗi nàng. Những lão nhân Tần gia năm xưa đều
rất ý kiến với việc này.

Bởi vì đối với một gia tộc lớn mà nói, nhân
đinh thịnh vượng mới là căn bản để gia tộc cường thịnh. Nếu ngươi chỉ cưới một
vợ, chỉ có một con. nếu ai cũng như vậy, chẳng cần gia tộc khác tấn công, chẳng
được bao nhiêu năm liền tự diệt vong.

Tới đời Tần Lập, hắn mạnh hơn cha hắn không
ít, cưới hai người vợ... Nhưng đến hiện tại, lại một đứa con cũng không có. Nữ
tử mờ ám với hắn ngược lại có mấy người, nhưng hoặc là không ở bên cạnh, hoặc
là không tiến triển gì.

Bởi vì thân phận địa vị Tần Lập hiện tại,
không ai dám trách cứ hắn. nhưng sau lưng những lão nhân của Tần gia lại đều
rất bất mãn. Võ giả thiên tài như vậy. nếu không có nhiều hậu nhân vậy quá thật
chính là tổn thất của toàn bộ Tần gia.

Ngay cá Tần Tỏa. tên mà hiện tại mới chỉ tu
luyện đến Địa Tôn. tính cá trướng thứ đều đã có hai mươi mấy đứa con. Trong đó
có năm đứa. ba nam hai nữ đều hết sức ưu tú. tương lai thành tựu không thể do
đếm.

Bởi vậy, Thượng Quan Thi Vũ vợ cả của Tần
Lập. địa vị ở Tần gia tuy rằng thật siêu nhiên, nhưng trên thực tế sau lưng vẫn
có người ngầm bàn luận có phải là máu ghen của nàng rất lớn, mới khiến cho Tần
Lập chỉ có hai vợ...

Loại nghị luận này tự nhiên là lọt vào tai
Thi Vũ, Nữ tử tính tình thanh lãnh này. trừ Tần Lập ra, ngay cả mẫu thân của
mình cũng không quá nhiều lời. trong lòng cảm thấy ủy khuất, lại không nguyện
đứng ra đính chính với bất kỳ người nào.

Nhưng thời gian lâu sẽ cảm thấy bị đè nén.
hơn nữa nhưng năm gần đây tình như chị em với Cơ Ngữ Yên. Cơ Ngữ Yên đối với
nâng cao thực lực của Thi Vũ cũng chỉ điểm rất nhiều, cho nên Thi Vũ mới đề
xuất ra với Tần Lập. hy vọng hắn có thể suy tính một chút.

Tuy rằng thực lực cường đại có thể trú nhan
có thể giữ được bộ dạng thanh xuân, nhưng trái tim lại có thể giữ được trạng
thái thanh xuân bao nhiêu năm? Bản thân Thi Vũ cũng là nữ nhân, tự nhiên hiểu
được loại khổ sở của tương tư này. nhất là tương tư nhìn không thấy hy vọng
càng làm người ta thống khổ.

- Chàng... chàng chịu đáp ứng rồi?

Thi Vũ kinh ngạc nhìn Tần Lập. vấn đề này
trước kia Tần Lập nếu có thể đầy thì đầy. có thể tránh liền tránh, hoàn toàn
bất đồng với đũng cảm tiến tới khi đối mặt địch nhân. Như thế nào lần này trở
về đột nhiên lại chuyền tính.

- Chẳng lẽ nàng không thích? Nếu nàng không
thích, vậy thì...

Còn không đợi Tần Lập nói hết, đã bị Thi Vũ
cắt ngang:

- Không có. đương nhiên ta thích, ta rất
vui. Chàng đừng hiểu lâm. chỉ là ta có chút bất ngờ. chàng vì sao lại đột nhiên
lập tức đáp ứng?

Tần Lập mỉm cười, than nhẹ một tiếng, ôm
Thi Vũ vào lòng, ở bên tai nàng thủ thi:

- Lúc ta tới. nhìn trên bàn ở bên ngoài,
cắm một bó hoa đại. rất đẹp. Nhưng ta ở trên đó. lại cảm nhận được cảm giác
tịch mịch của nàng. Thi Vũ. ta không muốn cho nàng tịch mịch, không muốn nàng
phái khổ sở. Nữ nhân của ta, ta hy vọng đều có được cuộc sống vui vẻ thoải mái.
Quá khứ ta đối với chuyện tình cảm đều rất lảng tránh Bởi vì ta sợ. Ta thừa
nhận ta tham lam. nhưng ta càng sợ mất nàng. Tính ra. nàng là một nữ nhân khoan
dung độ lượng, hiền lương thục đức. Mà ta... chỉ là một nam nhân lòng tham háo
sắc...

Tần Lập còn chưa đứt lời liền bị bàn tay
Thi Vũ che kín miệng. Ánh mắt Thi Vũ ôn nhu nhìn Tần Lập. dùng sức lắc đầu:

- Chàng không phải vậy. Chàng là nam nhân
của ta, nam nhân của ta đội trời đạp đất, ta không biết vì sao chàng lại có ý
tướng cô quái như vậy. nhưng ta có thể nói cho chàng. Phu quân của ta. Thi Vũ
tới bây giờ không muốn độc chiếm chàng. Thi Vũ thừa nhận, vài năm trước lúc
biết có nữ nhân khác thích chàng, trong lòng ta có chút không thoải mái. Nhưng
đây không phải lỗi của chàng, cũng không phải lỗi của họ. Nam nhân ưu tú, ai
không thích chứ? Hơn nữa, từ nhỏ Thi Vũ sinh, trưởng trong gia tộc. nam nhân
nào không phải thê thiếp thành đàn. giống như Phu quân kỳ thật đã xem như khác
loại.

Trong lòng Tần Lập không kìm nổi cảm thán:

- Thi Vũ. cũng không cần phải quá cảm thông
như vậy? Nàng có biết, ở một thời không khác, nữ nhân như nàng đã sớm thành độ nguy
hiếm!

Hai người lại ôn tồn một hồi, Tần Lập từ
trong nhẫn lấy ra bảo y chiếm được từ nơi Liêu Bình Dương, nói với Thi Vũ:

- Đây là một món Kiếp Khí. Nàng hiện giờ đã
tới cảnh giới Lôi Kiếp, bảo ý này. ta tế luyện lại một lần nữa. cho nàng mặc
ha!

- Phu quân... Chàng giữ lại để mặc đi. Địch
nhân chàng gặp phải đều rất cường đại. Có bảo y này. an toàn của chàng mới được
bảo đảm.

Ngày đó Thi Vũ biết được lai lịch bảo y
này. càng biết giá trị của nó. Có thể nói. mặc bảo ý này. chỉ cân gặp phải võ
giả Lôi Kiếp không biến thái như Tần Lập. chỉ dựa vào bảo y là có thể ngăn cản
vô số lần đối phương công kích.

Đây là một bảo vật không hơn không kém. Cho
dù là Bo Khí Thúy Trúc Trượng cùng Hắc Thiết Lệnh Bài lúc trước Tần Lập đua cho
Cơ Ngữ Yên. Thi Vũ cũng không ghen tị. Nguyện vọng lớn nhất của nàng là nam
nhân của mình ở bên ngoài có thể bình yên.

Tần Lập mỉm cười, nói:

- Nàng là thê tử của ta. nàng tiến vào cảnh
giới Lôi Kiếp, ta làm trượng phu cũng phải đưa cho nàng một món lễ vật. Cũng
không cần phải ngại đây là thứ người khác đã mặc. sau khi ta tế luyện lại. bảo
ý này sẽ trở thành một Kiếp Khí hoàn toàn mới.

- Phu quân. Chàng... chàng đã có thể tế
luyện Kiếp Khí?

Thượng Quan Thi Vũ vừa mừng vừa sợ nói.

Tần Lập gật gật đầu:

- Đúng vậy. Tuy rằng hiện tại ta không thể
trực tiếp luyện chế Kiếp Khí. nhưng tế luyện lại một lần cũng không thành vấn
đề.

Tần Lập nói xong, ném bảo ý này lơ lửng
giữa không trung, trước mặt Thượng Quan Thi Vũ từ trong nhẫn lấy ra rất nhiều
tài liệu luyện khí.

Nhìn các loại tài liệu luyện khí trên mặt
đất. trong lòng Thượng Quan Thi Vũ cảm động. Nàng biết lúc trước Tần Lập không
có mấy thứ này. nhất định là thu thập trong mấy năm nay.

Mà hắn làm điều này. hoàn toàn là vì mình.
Vừa nghĩ vậy, tâm Thi Vũ giống như là ăn mật. ánh mắt nhìn về phía Tần Lập tràn
ngập nhu tình.

Một ngọn lửa ẩn chứa đại lượng tinh kim lực
bỗng dưng xuất hiện. Đây là một chỗ tốt mà sau khi Tần Lập hấp thu tinh kim lực
có được. Ngọn lửa tinh kim lực màu sắc trắng ngà, nhìn qua hết sức thánh khiết.
Nhưng ngọn lửa chỉ lớn bằng đầu ngón tay trong nháy mắt lại đề cao nhiệt độ
thạch thất lên rất nhiều lần.

- Thi Vũ. Lúc này nàng tu luyện cũng rất có
lợi. Lập tức bình tâm tĩnh khí. bắt đầu tu luyện. giống như tu luyện dưới trọng
lực Hoàng Kim Cung. Nàng kiên trì càng lâu. chỗ tốt đối với nàng lại càng lớn.

Tần Lập chậm rãi nói.

Thượng Quan Thi Vũ nghiêm túc gật đầu.
khoanh chân ngồi xuống, lại trợn mắt liếc Tần Lập một cái. Bởi vì hiện tại trên
người nàng không một mảnh vài. tâm nghĩ dù sao cũng là

thê tử của hắn. nơi này lại không có người
thứ ba có thể tiến vào. cùng mặc kệ hứng thú tác quái của Tần Lập.

Kỳ thật Tần Lập cùng không nghĩ vậy. Bởi vì
hiện tại toàn bộ tâm Thần của hắn đều tập trung lên bảo y này.

Nói là có thể tế luyện Kiếp Khí. nhưng Tần
Lập cũng không nắm chắc trăm phần trăm có thể thành công. Đây cũng là nguyên
nhân vì sao cho tới nay hắn vẫn chưa động tới bảo y này.

Tinh túy của tinh kim. tinh túy bí ngân,
tinh túy thiết mộc trăm vạn năm. Thiên Tàm Ti cực phẩm. Ngọc tủy. tinh túy
Thiên Niên Tử Đàn... Mười mấy loại tài liệu luyện khí siêu cực phẩm bị Tần Lập
đồng thời khống chế. Ngọn lửa tinh kim hừng hực thiêu đốt phía dưới đống tài
liệu này.

Nhiệt độ trong thạch thất càng ngày càng
cao. quả thật như một lò lửa thật lớn. Da thịt trắng như tuyết của Thượng Quan
Thi Vũ trong nháy mắt trở nên đỏ bừng, cỗ nhiệt lượng kia khác hẳn lửa thường.
Lửa thường từ ngoài vào trong, mà lửa tinh kim lại giống như thiêu đốt từ trong
đáy lòng. Toàn bộ lục phủ ngũ tàng giờ phút này trở nên nóng rực.

Lúc này Thượng Quan Thi Vũ chỉ có một ý
niệm trong đầu. Nếu có thể có một khối huyền băng vạn năm. nàng nhất định không
chút do dự nhào tới ôm vào ngực.

Nàng muốn nhìn một chút xem Tần Lập như thế
nào chịu đựng được loại nhiệt độ cực cao này, nhưng lại không đám phân thân.
Bởi vì nàng phát hiện chỉ trong khoảnh khắc như vậy. độ cứng cỏi kinh mạch thân
thể nàng dường như có chút tăng cường. Lập tức không đám miên man suy nghĩ,
ngưng Thần tĩnh khí. bắt đầu tu luyện.

Tần Lập nhất tâm đa dụng, cũng không rảnh
bận tâm Thượng Quan Thi Vũ ở bên cạnh. Dù sao Tần Lập nắm chắc không làm nhiệt
độ này thương tổn đến Thi Vũ. Bởi vì nhiệt độ nóng nhất là ở trên bảo y này. mà
chung quanh bảo y đã bị Tần Lập phong tòa.

Nói cách khác, cỗ nhiệt lượng khổng lồ
dường như có thể hòa tan vạn vật thế gian mà Thượng Quan Thi Vũ cảm nhận được
chỉ là một bộ phận nhỏ mTần Lập cố ý thả ra.

Nếu Thượng Quan Thi Vũ biết được, nhất định
kinh ngạc vạn phần.

Hai tay Tần Lập không ngừng kết ấn. tinh
thần lực tập trung cao độ. cũng chỉ có loại cường giả tinh Thần lực phong phú
như Tần Lập mới có thể làm được điều này. Đổi lại võ giả Lôi Kiếp bình thường,
chỉ tiêu hao tinh thần lực cũng đủ để bọn họ bị thương nặng.

Theo nhiệt độ ngọn lửa tinh kim không ngừng
tăng cao. những tài liệu luyện khí bắt đầu chậm rãi hòa tan. Tần Lập thật cẩn
thận khổng chế nhiệt độ ngọn lửa. hòa tan những tài liệu luyện khí này thành
trạng thái lỏng.

Đây cùng cần thủ pháp luyện khí cực cao.
Bởi vì độ nóng chày của mỗi một tài liệu luyện khí đều khác nhau. Tần Lập đồng
thời khống chế một lúc mười mấy loại tài liệu, làm cho toàn bộ đạt tới trạng
thái hòa tan mà không bốc hơi. Tin tưởng hiện tại trên thế gian không có mấy
người có thể làm được.

Hay tay Tần Lập không ngừng kết ấn càng
ngày càng nhanh, khắp nơi đầu là tàn ảnh hai tay hắn, đem những chất lỏng sau
khi tài liệu luyện khí hòa tan. dựa theo tỷ lệ bất đồng dung hợp cùng nhau.
Tiếp theo, Tần Lập quát nhẹ một tiếng, những tài liệu luyện khí hòa tan thành
thể lòng theo dấu tay Tần Lập không ngờ biến thành hình dạng hai con Phượng
Hoàng bảy màu. hướng về bảo y lơ lửng ở trên không trung, trực tiếp ấn vào.

Một cột sáng đột nhiên chiếu rọi. hai con
Phượng Hoàng tỏa sáng bảy màu kia hoàn toàn dung nhập vào trong bảo y.

Đồng thời, trên bảo ý truyền đến hai tiếng
phượng hót cao vút, bảo y bộc phát ra ánh sáng bảy màu rực rỡ.

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3