Sư Tử Xổng Chuồng - Chương 09
CHƯƠNG CHÍN
Kêu gọi mọi sự giúp đỡ
Con sư tử nằm giữa bụi cây ở bìa rừng. Nó cảm thấy khỏe lên rất nhiều và cực kì đói. Từ chỗ nằm nó có thể nhìn thấy một khu vườn rộng. Vài người phụ nữ đang làm lụng ở đó. Một người đàn ông tiến đến từ chiếc ô tô Land-Roven và đi xem xét công việc. Người đàn ông đó có một con chó khoang trắng đen đi cùng và nó chạy rối rít xung quanh, cái mũi thì đánh hơi trên nền đất. Bất chợt nó gặp mùi thoang thoảng của con sư tử và bắt đầu sủa rất to.
“Lại đây, Jake!” – Người đàn ông gọi.
Con chó sủa như hoá dại và không chịu nghe lệnh ông chủ.
“Mày tìm thấy gì ở đấy thế?” – Ông nói và nhìn về phía rừng.
Một trong những người phụ nữ đó nhìn con chó khi đang lên đồi dẫn đến rừng, bà nói:
“Một con cáo đã chạy qua cánh đồng cách đây khoảng một giờ trước. Tôi cho là nó đã đánh hơi thấy mùi con cáo.”
“Một con cáo à?” – Người đàn ông hỏi lại.
Ông ta quay đầu chiếc Land-Roven và lấy ra khẩu súng. Sau đó đi lên đồi và con chó theo sau.
Bỗng một người phụ nữ gọi ông và chỉ về tận cuối vườn. Người đàn ông quay lại ngay lập tức nhìn thấy con cáo đang phi nhanh xuống đồi. Ông ta gọi con chó quay lại và khi nó không tuân lệnh chủ thì ông liền nhấc nó, kẹp giữa cánh tay bên hông.
Con sư tử nằm dưới ánh mặt trời thoáng đãng theo dõi người đàn ông và con chó vào trong xe ô tô và cho xe chạy đi ra sao. Rồi nó vươn mình đứng dậy và chạy trở lại trong rừng. Nó chạy thong thả dọc theo một con đường mòn hẹp và qua một cánh đồng có một bầy cừu đang gặm cỏ. Chúng đang ở cuối cánh đồng. Con sư tử lại nằm xuống và quan sát đàn cừu.
Đàn cừu gặm cỏ và dịch chuyển rất chậm về phía rừng. Chúng phải mất đến một giờ đồng hồ mới tới giữa đồng. Con sư tử tì cằm lên đôi chân và chăm chú quan sát chúng rất lâu không rời mắt khỏi đàn cừu. Nó có thể ngửi thấy mùi cừu và biết rằng lũ cừu này có thể làm thức ăn cho nó được lắm, mặc dù trông chúng không giống con mồi của nó hằng ngày. Nó cảm thấy rất phấn khích tuy rằng không hiểu vì sao.
Ông chúa sơn lâm này được sinh ra trong một vườn thú nhỏ và bị bán đi khi là một chú sư tử non cho một người huấn luyện sư tử ở rạp xiếc Shipperton. Khi sống trong cũi nó được ăn đều đặn. Chưa bao giờ nó biết săn đuổi và giết chóc như thế nào. Nhưng bây giờ nó đang rất đói. Nó nằm đây và nhìn bầy cừu tiến về phía nó, cái đuôi ngoe nguẩy từ bên này qua bên kia trong đám lá rụng phía đằng sau.
Trong lúc con sư tử nhìn đám cừu thì Ingrid thức dậy sau cơn ngủ gà ngủ gật và uống chỗ sữa cuối cùng. Nó nghĩ chắc cũng đã chiều rồi nhưng thật ra mới chỉ giữa trưa. Nó cố gắng đứng lên bằng cái chân đau và cảm thấy đau lắm, mắt cá thì sưng phồng và hơi bị xanh.
Từ chỗ đường tàu Ingrid có thể nghe thấy tiếng người nói. Họ cười khi đi dọc theo lối mòn về phía đường hầm. Một người trong đó là bác của Ingrid. Cô bé nghĩ: “Họ đang đi về chỗ ăn bữa trưa.” Nó chăm chú lắng nghe giọng nói của bọn họ và tất nhiên nhận ra một giọng nói quen thuộc trong số đó.
“Bác Sandy.” – Cô bé gọi và mong đợi câu trả lời. Rồi nó lại gọi to lên hết mức có thể. – “Bác Sandy! Cháu ở trên này, hãy giúp cháu!”
Nhưng những người đàn ông không nghe thấy gì. Nó cứ gọi mãi, gọi mãi nhưng tiếng nó bị những chiếc rễ cây phía trên làm nghẹt lại. Rồi họ đi vào trong đường hầm và tất cả trở lại im lặng.
“Cái con bé Ingrid này chắc là lại nghỉ ở nhà vì bị cảm lạnh rồi.” – Barry nghĩ như vậy khi không thấy Ingrid tới trường. “Không biết sáng nay nó đã cố gắng đến hang để đem sữa cho sư tử chưa?” – Nó tự hỏi. Rồi tự trả lời luôn: “Chắc là không. Nếu nó ốm.”
Có mỗi việc tốt duy nhất xảy ra đó là Smallbone trả nốt nửa curon. Giờ thì Barry có 3 siling để mua thịt cho sư tử. Nó ngẫm nghĩ không biết có nên mua nhiều thịt như vậy ở cùng một hàng thịt hay không và rồi đi xuống đường tới một hàng thịt khác.
Vào buổi chiều bọn con trai có giờ thủ công, đó là bài học hay nhất trong tuần, Barry quên mất con sư tử và quên luôn cả Ingrid.
Con sư tử nằm nguyên một chỗ không nhúc nhích trong suốt ba giờ đồng hồ. Bầy cừu giờ chỉ còn cách xa không quá 20 mét. Đột nhiên sư tử vươn đầu dậy. Phía xa xa dưới kia, trên con đường mòn, nó chợt nhìn thấy con chó nhỏ màu đen trắng. Sư tử nhìn con chó một chút, nhưng rồi lại hướng sự chú ý vào bầy cừu. Cả bầy cừu giờ đã ngoảnh đầu lại phía nó, phía có sự nguy hiểm. Chúng rất cảnh giác và đầy vẻ nghi ngờ. Sư tử bò ra từ phía dưới bụi cây và đứng trong khoảng trống, đuôi nó vẫy lia lịa từ trước ra sau. Nó nhìn lũ cừu và quyết định tiến về phía chúng. Nhưng ngay khi nó dịch chuyển về phía đàn cừu thì lũ cừu đã quay đầu đi và chạy ra cánh đồng rời xa con sư tử. Cùng lúc đó con chó màu trắng đen từ trong rừng vọt ra, chạy ngang qua cánh đồng về phía sư tử và sủa lên giữ dội.
Đầu tiên sư tử dõi theo đám cừu rồi sau đó là con chó đang lao đến. Vào giây phút cuối cùng nó tát con chó bằng chân trước nhưng không có ý định giết chết con cún đó. Sư tử không biết phải xử sự thế nào trong tình huống kiểu này. Nó lùi chầm chậm trong khi con chó cứ cuống cuồng, sủa ing ỏi và nhảy bổ vào nó. Con sư tử lắc cái đầu như thể bị ong đốt và lùi lại từ từ. Đám cừu lùi lại và quan sát chúng.
Ông chúa sơn lâm nhàm chán việc đó trước tiên. Nó đột ngột quay lại và chạy thong thả theo bìa rừng. Con chó chạy lẽo đẽo theo sau cách một quãng ngắn nhưng nó không thể chạy nhanh bằng con sư tử, cho nên dừng lại và sủa oang oang như một người đắc thắng. Sư tử tiếp tục chạy cho đến khi tiếng chó sủa nhỏ dần phía sau. Rồi nó chạy nước kiệu vào rừng và chạy khoan thai chậm chậm. Bây giờ thì nó thấy đói khủng khiếp. Sư tử nhớ lơ mơ trong đầu một hình ảnh không rõ ràng về cái hang dưới gốc cây, đó là chỗ cuối cùng nó được nhìn thấy và được cho thức ăn. Nó hít hít không khí, rồi quay lại đi qua rừng về phía cái hang.