Thần Đạo Đan Tôn - Chương 180

Chương 180: Chân Thị Chi Nhãn

Nhất quốc chi thế có thể giúp cường giả Thần Thai Cảnh đột phá Sinh Hoa Cảnh, bí mật lớn như vậy ngay cả Đại hoàng tử cũng là dưới tình huống ngẫu nhiên mới biết. Hơn nữa, kỳ thực cái này cũng không phải Sinh Hoa Cảnh chân chính, mà cần lấy nhất quốc chi thế rót vào, mới có thể duy trì ở cảnh giới này, bằng không sẽ rơi xuống phàm trần rất nhanh.

Vì như thế, Vũ Quốc mới chỉ có một vị cường giả Sinh Hoa Cảnh.

Đại hoàng tử mở ra điều kiện như vậy, trên thực tế mang theo tính lừa dối nhất định. Chờ hắn leo lên ngôi vị hoàng đế, sẽ thuyên chuyển nhất quốc chi thế cho Lăng Hàn sử dụng, nhưng dùng bao lâu mà nói... Đây lại là chuyện khác.

Ngược lại đến thời điểm đó hắn đã là tân Vũ Hoàng, chưởng quản giang sơn xã tắc, còn ai dám không phục hắn, phản đối hắn?

Không nghĩ tới, tựa hồ Lăng Hàn còn hiểu rõ nhất quốc chi thế hơn hắn, hơn nữa rất xem thường.

Hắn không khỏi há hốc mồm, sắc đẹp, của cải, quyền lực… Đều không muốn, hắn còn có thể lý giải, nhưng ngay cả Sinh Hoa Cảnh cũng khinh bỉ, để hắn không còn biện pháp. Người như vậy thật đã vô dục vô cầu, cái gọi là không muốn lại được, hắn lấy cái gì đến hấp dẫn đối phương?

Lăng Hàn cười cợt nói:

- Kỳ thực, ta và Tam hoàng tử chỉ là bằng hữu, xưa nay không phải thủ hạ của hắn, ta và Đại hoàng tử, cũng có thể coi là bằng hữu. Ta không để ý quyền lực, cũng không muốn tham gia tranh đấu quyền lực.

Lúc này sắc mặt của Đại hoàng tử mới tốt một chút, hắn hơi nhíu mày, suy nghĩ một chút, nói:

- Không biết Hàn thiếu có hứng thú với thần thông không?

Trước đó, hắn chỉ xem Lăng Hàn như con ông cháu cha được rất nhiều Đan sư truy phủng, giống như Phong Viêm, có bối cảnh không muốn người biết gì đó, bởi vậy coi trọng quy coi trọng, nhưng trong lòng có tôn kính hay không lại là việc khác.

Nhưng sau khi tiếp xúc với Lăng Hàn, hắn không dám coi thường thiếu niên chỉ có mười sáu, mười bảy tuổi này nữa, bất tri bất giác dùng xưng hô cung kính.

Lăng Hàn kinh ngạc nói:

- Thần thông?

- Không sai, thần thông!

Đại hoàng tử gật đầu, giải thích.

- Thần thông rất đặc thù, có chút thần thông có thể đả thương địch thủ, uy thế ngập trời, có chút thần thông chỉ có thể phụ trợ. Nói là võ kỹ, nhưng không tiêu hao nguyên lực, nhưng mỗi một môn thần thông đều cực kỳ quý giá, quý giá đến không cách nào hình dung!

Lăng Hàn tự nhiên biết thần thông là cái gì, loại kỹ xảo này phi thường hi hữu, coi như kiếp trước hắn cũng không thấy bao nhiêu lần. Nhưng thấy qua vài lần, đã để lại cho hắn ấn tượng sâu sắc.

Thời điểm thâm nhập các loại di tích, hắn gặp phải một thể chất đặc thù, có thể triển khai thần thông Thôn Thiên Thực Địa. Rõ ràng chỉ là Hoá Thần Cảnh, lại có thể nuốt hắn vào trong bụng, suýt chút nữa luyện hóa hắn.

Tuy sau đó tên kia bị Lăng Hàn làm thịt, nhưng bằng tâm mà nói, nếu như cảnh giới song phương tương đồng, dù Lăng Hàn tầng chín, đối phương chỉ tầng một, kết cục cũng sẽ hoàn toàn khác nhau.

Đáng tiếc, hắn không thể ép hỏi được môn thần thông này.

Lăng Hàn bắt đầu hứng thú nói:

- Nghe Đại hoàng tử nói như vậy, tựa hồ trong tay có một môn thần thông?

- Tiểu Vương không có, nhưng quốc khố có.

Đại hoàng tử nghiêm mặt nói.

- Chỉ cần Hàn thiếu trợ giúp tiểu Vương thượng vị, tiểu Vương nhất định chắp tay đưa lên môn thần thông này!

Lăng Hàn lắc đầu nói:

- Đại hoàng tử không quá thành ý, nếu như trong vòng mấy ngày có thể mang môn thần thông này tới ta xem một chút, ta có thể cân nhắc.

- Thần thông quá quý giá, khóa ở trong nội khố, dù là tiểu Vương cũng không cách nào tiến vào, làm sao đem ra cho ngươi!

Đại hoàng tử có chút tức giận nói.

Lăng Hàn được một tin tức hữu dụng, trong quốc khố còn có một nội khố. Hắn cười hì hì nói:

- Môn thần thông này có tác dụng gì, Đại hoàng tử sẽ không ngay cả điều này cũng không biết chứ?

- Chân Thị Chi Nhãn.

Đại hoàng tử nói, có vẻ hơi chột dạ.

Hắn không có tu luyện môn thần thông kia, lại biết sau khi luyện thành Chân Thị Chi Nhãn, cũng không có lực công kích gì, mà chỉ có thể nhìn phá hư vô, nhìn thấu si mị võng lượng. Ở hắn nghĩ đến, cái này có tác dụng quái gì chứ?

Bởi vậy, hắn tự nhiên chột dạ. Nhưng thần thông sứt sẹo như thế nào đi nữa, vậy cũng là thần thông a, hắn mới dám lấy ra mê hoặc Lăng Hàn.

Lăng Hàn đầu tiên là ngẩn ra, sau đó nội tâm mừng như điên.

Bản thân Chân Thị Chi Nhãn xác thực không có chút lực sát thương, thế nhưng cái này còn quý giá hơn tuyệt đại bộ phận thần thông công kích, bởi vì nó có thể nhìn thấu si mị võng lượng, trực thông bản tâm. Ví dụ đơn giản nhất, tu thành Chân Thị Chi Nhãn, liền không cần e ngại ảo thuật, ảo trận.

Mà càng kinh khủng hơn là, Chân Thị Chi Nhãn còn có thể nhìn thấu nhược điểm của đối thủ và bản thân.

Nhìn thấu nhược điểm của người khác, như vậy công kích của bản thân có thể phát huy ra uy lực mạnh hơn. Nhìn thấu nhược điểm của mình, thì có thể cải tiến, không cách nào cải tiến cũng có thể bảo vệ.

Có còn năng lực mạnh hơn hay không, chuyện này Lăng Hàn không biết, dù sao kiếp trước hắn chỉ nghe nói qua có môn thần thông này mà thôi.

Không nghĩ tới a không nghĩ tới, trong Vũ Quốc nho nhỏ lại có thần thông mạnh mẽ như vậy.

Lăng Hàn suy nghĩ, hắn ở Vũ Quốc cũng phát hiện không ít vật quý giá, tỷ như... Di cốt của một vị Phá Hư Cảnh!

Có thể là năm đó nhiều cường giả tụ hội, có mấy người chỉ bị trọng thương chưa chết, sau đó ở lại Vũ Quốc, lưu lại thần thông mạnh mẽ như Chân Thị Chi Nhãn a.

Trong lòng Lăng Hàn biến đổi, nhưng vẻ mặt lại không hề biến hóa, làm người hai đời, há có thể không có tâm tính như vậy? Hắn hỏi đối phương:

- Tựa hồ Đại hoàng tử không có tu luyện môn thần thông này?

Bằng không, đối phương chưa hẳn chịu lấy ra làm thẻ đánh bạc.

Đại hoàng tử lắc đầu nói:

- Chân Thị Chi Nhãn truyền thừa rất đặc thù, nó giấu ở trong một con mắt, nhất định phải kích phát một loại cộng hưởng nào đó, mới trực tiếp truyền vào ý thức hải, bằng không chính là một phế vật.

Lăng Hàn nha một hồi, chẳng trách lúc trước không thể tìm ra thần thông Thôn Thiên Thực Địa, hóa ra truyền thừa hoàn toàn khác công pháp và võ kỹ.

Thú vị.

Hắn cười nói:

- Lúc nào Đại hoàng tử lấy viên nhãn cầu kia ra, chúng ta lại đàm luận chuyện hợp tác, hiện tại, mọi người làm bằng hữu, được chứ?

Đại hoàng tử biết không có lợi ích là không thể đánh động Lăng Hàn. Bởi vì hắn có thể đồng ý, Tam hoàng tử cũng sẽ như thế, không hề có ưu thế. Nhưng ít ra kết giao bằng hữu với Lăng Hàn, những chuyện khác có thể từ từ.

- Hàn thiếu, ngày kia Linh Bảo Các tiến hành một trận đấu giá, có người nói có Trúc Cơ Đan cực kỳ quý giá, có hứng thú đi xem không?

Đại hoàng tử mời mọc.

Vẻ mặt của Lăng Hàn không khỏi quái lạ. Trúc Cơ Đan này là hắn cung cấp, không nghĩ tới lại thành vật đấu giá cao nhất. Hắn muốn lắc đầu, nhưng suy nghĩ một chút, cấp độ của Vũ Quốc quá thấp, nói không chắc sẽ có một ít bảo vật minh châu bị long đong.

- Xem cũng không sao a.

Hắn thầm nghĩ.

- Ha ha ha ha, vậy ngày mốt tiểu Vương sẽ đích thân tới đón Hàn thiếu.

Đại hoàng tử hết sức hài lòng. Nếu như ở trước mặt mọi người cùng Lăng Hàn đồng thời xuất hiện, tất sẽ tạo thành đồn đãi, đến thời điểm đó, những gia tộc kia phải cân nhắc lập trường lần nữa.

Lăng Hàn gật đầu, cáo từ rời đi, hắn còn muốn đi thăm Lí Hạo và Chu Tuyết Nghi.

---------------

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3