Tiên Luyện Chi Lộ - Quyển 1 - Chương 015
Chương 15: Tổ sư triệu kiến.
Nhóm dịgPpch: Tepga
ĐảAwA Tự: Bảovo Ngọc --- 4vn.eu
Nguồn: Sưu Tầrm by 4vn.eu
- Một tháng năm ngày?
Nhìn ký hiệu lộ ra trên bảcng bế quan. Trương HằAcng có chút kinh ngạiuc không thôi.
Một ngườyQi tu tiên Luyện Khí KỲ bế quan một tháng cũng không phảRzLi là một chuyện khiến ngườxi ta khiếp sợ, nhưng nếu có thểLt nhập đUrWịWAlnh một tháng như Trương HằNpng. vảx lạaWi không dính hạUwt bụi. vậy sẽ khiến ngườUPi ta nghi ngờKiZ.
Luyện Khí Kỳ dù sao vẫn thuộc phạAcm trù tu sĩjr bậc thấTp, chênh lệch không lớn với ngườUrWi phàm thông thườOng, vẫn chưa đPFRạZwt tới cảxnh giới nhịAcn ăn uống. Tu sĩKN Luyện Khí Kỳ bình thườxng muôn bế quan thờDhhi gian dài như vậy. nhấerKt đPịpnh phảWsi chuẩPFRn bịLd một ít ích Cốc Đan.
LầrCen này Trương HằDhhng bế quan căn bảFyWn không ăn vào một viên ích Cốc Đan. mà là một hơi tu Luyện một tháng không có ngắZwt quãng lầCUNn nào. mà tinh thầrn vẫn sung mãn.
Khẽ thở dài một hơi. Trương HằrCeng đjroán ra đrây khẳng đhUhịWAlnh là Biến Thái Công Pháp mang đrCeến. hay là cũng liên hệ đUPến ngọc giảhEn thầhdn bí trong đATầTu.
Cùng lúc cảwOm khái. Trương HằLtng cũng không dám chậm trễ đvgVi về phía nơi cư ngụ của tổ sư.
Sau khi đWi ra khơi tiểUwu viện của mình, Trương Hằhdng phát hiện tình huống bên ngoài có chút không giống bình thườrCeng.
Bởi vì nơi cư ngụ của Trương HằNpng chuyên dùng cho đFyWệ tử nội môn, có thểrCe nói 90% đWAlệ tử đzbều cư ngụ chỗ này. Một số nữO đRzLệ tử thì ở đAcịaWa phương khác.
Lúc bình thườSSvng, đPệ tử nội môn nơi này phầNn lớn thờpoUi gian đyQều bế quan, dù sao đSSvều là đZwệ tử nội môn. ai nấATy đrều là hạhdng ngườovi có tư chấpt siêu phàm. Lúc bình thườDhhng ai cũng không phục ai. chỉCUN dùng thực lực đWểrx nói đWAlến mọi thứT. Bởi vì cạLtnh tranh cũng có chút kịEAach liệt, vì thế có thểlWE gặp đKNệ tử nội môn ở đWtjây không nhiều lắhEm.
Nhưng hôm nay trên đjrườPFRng đFyWi Trương HằTng gặp liên tiếp không ít đpoUệ tử nội môn, thậm chí hắPn còn gặp đEAaệ tử đNạpoUt tới Luyện Khí đjrạDhhi viên mãn. NgườFyWi này gọi là Vũ Văn Lâm. bình thườPng phầWsn lớn thờAwAi gian đDhhều ở trong trạNpng thái tu luyện không ngờhE có thểWs thấNpy ngườPFRi này trên đlWEườRzLng.
- Vũ Văn sư huynh! Huynh đATi đhEâu đCUNó?
Trương Hằovng không khỏi tò mò hỏi. Tuy rằUrWng nhân duyên ĐườWsng Phong trong môn phái không tốt. nhưng phầPn lớn mọi ngườwOi vẫn nhận biết hắAwAn.
Vũ Văn Lâm liếc mắovt nhìn hắRzLn một cái. không che dấjru vẻ khinh thịp trên mặt chút nào, nói với giọng điuiệu lạhEnh nhạwOt:
- Đi Độc Thiên BảPo!
Nếu như là đFyWệ tử nội môn bình thườgPpng, có lẽ còn không dám nói chuyện với Trương HằSSvng như thế, nhưng Vũ Văn Lâm là một thiên tài thuộc hàng đKNệ tử thế hệ mới trong Phong Hành Môn có khảVDK năng đVDKạerKt tới Trúc Cơ Kỳ, căn bảUwn không cầLdn mua chuộc Trương HằTng.
ThấLty bóng dáng Vũ Văn Lâm khống chế linh khí rờgPpi đRzLi. trong lòng Trương Hằiung cũng không có bấhEt cứP giận dữP gì. mà mặt lộ ra vẻ suy tư. Vũ Văn Lâm này không bế quan tấUPn công Trúc Cơ Kỳ. ngược lạPi còn chạovy đAwAi Độc Thiên BảZwo. Chẳng lẽ trong môn phái có chuyện gì phát sinh sao?
Độc Thiên BảPo là phườKiZng thịc giao đWịFyWch dùng cho ngườrCei tu chân gầlWEn Phương Vân Sơn nhấWAlt, lộ trình cách Phương Vân Sơn ước chừng mấcy trăm dặm.
Đúng lúc này. một âm thanh truyền đlWEến:
- ĐườLdng sư huynh! Huynh muốn đlWEi Độc Thiên BảWAlo sao? Nếu vậy chúng ta cùng nhau đyQi.
NgườhUhi đrến chính là ô Lăng mới đNpược chiêu mộ vào nội môn. hắWAln nhìn Trương HằAwAng với vẻ tươi cườri.
Trương HằKNng nghi hoặc nói:
- Làm sao ngươi cũng đyQi Độc Thiên Bảco? Chuyện gì đxã xảry ra trong môn phái?
ô Lăng liếc mắWt nhìn Trương HằZwng với vẻ quái dịzb. kinh ngạATc nói:
- Không ngờRzL huynh ngay cảNp ĐạKNi Hội Phương Vân cũng không biết?
- Chà! GầpoUn đCUNây ta vẫn bế quan, không hiểWu chuyện bên ngoài nhiều lắrxm.
ô Lăng lập tứvgVc lô ra vẻ kinh ngạUPc:
- Thì ra là thế. Tuy nhiên sư huynh cũng thật lợi hạwOi. không ngờhUh bế quan một tháng, nói vậy tu vi tinh tiến không ít nha?
Trương HằRzLng cũng không phủ nhận mình đTích thật tinh tiến, nhưng bên ngoài vẫn là một tu sĩN Luyện Khí tiền kỳ, nhiều nhấLtt đZwối phương cũng cho rằDhhng tu vi của mình tăng lên một chút thôi, gật đTầEAau nói:
- LầrCen bế quan này đOích xác có chút lĩxnh ngộ, tuy nhiên ngươi nói ĐạyQi Hội Phương Sơn là như thế nào?
- Ba môn phái trên Phương Vân Sơn sắjrp cử hành đtạti hội tỷ thí đWờovi thứerK ba. phàm là đLtệ tử tiến vào vịgPp trí tốp ba ngườpi đzbầtu tiên đwOều nhân đWsược một kiện linh khí thượng phẩPFRm. NgườRzLi đhEệ nhấZwt còn có thểaW có thêm một viên Trúc Cơ Đan.
Linh khí thượng phẩpoUm? Trúc Cơ Đan? Trương HằWtjng chợt nghe hai loạWAli này. cũng một trận tâm đDhhộng.
Nên biết rằWtjng. cho dù là tu sĩov Trúc Cơ Kỳ bình thườLtng cũng không có một kiện linh khí thượng phẩerKm. Mà Đạti Hội Phương Vân lầxn này không ngờWtj xuấjrt ra mườWsi kiện linh khí thượng phẩEAam, còn là đKiZểPFR thưởng cho đlWEệ tử đFyWờWi thứT ba.
về phầRzLn Trúc Cơ Đan. vậy càng quý báu hơn. Hiện giờUw Trúc Cơ Đan ở Tu Tiên Giới có thểNp nói là hiếm có. PhầCUNn lớn đerKều bịCUN nhữiung môn phai lớn khống chế, đUwối với tán tu hay là một số môn phái nhỏ mà nói. thậm chí Trúc Cơ Đan còn là đlWEan dược trong truyền thuyết.
Trúc Cơ Đan có thểUrW gia tăng tỷ lệ tu sĩov Luyện Khí Kỵ thành công tấwOn công Trúc Cơ Kỳ. Đối với ngườxi có linh cái bình thườxng mà nói. bảWtjn thân nếu tiến vào Luyện Khí KỲ, vậy tỷ lệ thành công tấAcn công vào Trúc Cơ Kỳ ước chừng một phầhdn mườZwi. Mà một khi phục dùng Trúc Cơ Đan, ước chừng còn có một phầxn ba tỷ lệ thành công Trúc Cơ. về phầaWn ngườAci có linh cái thiên phú. chỉEAa cầrxn có Trúc Cơ Đan. trên cơ bảKNn là trăm phầiun trăm đcạrt tới Trúc Cơ Kỳ.
Bởi vậy có thểW thấLdy chỗ nghịiuch thiên của Trúc Cơ Đan này. Mà ĐạUwi Hội Phương Sơn lầhUhn này không ngờWs xuấUPt ra thứZw như vậy. quyết tâm này thật lớn nha? Trương HằUrWng thầATm nghĩO, đZwây sợ rằerKng không phảvgVi đFyWơn giảyQn là một lầEAan đATạWtji hội tỷ thí.
Sau khi hỏi thăm ô Lăng một ít tin tứerKc về ĐạVDKi Hội Phương Vân, Trương HằwOng liền đhdi tới chỗ tổ sư.
Phong Hành Môn có ba vịDhh tổ sư. tu vi đFyWều ngoài Trúc Cơ hậu kỳ. tuổi đVDKã vượt qua trăm tuổi. tu vi sâu không lườhdng đWAlược.
Bởi vì Phong Hành Môn không có ngườaWi tu chân Kết Đan tọa trấrCen, vì thế xếp hạtng bối phận có hơi khác với Tiên Vân Tông, ở Phong Hành Môn, Dẫn Khí Kỳ và Luyện Khí Kỳ thuộc đrCeờci thứT ba, Trúc Cơ Kỳ tiên kỳ đWtjến trung kỳ thuộc đCUNờPi thứjr hai. Trúc Cơ hậu kỳ đcến Trúc Cơ đPạzbi viên mãn thuộc đOờhUhi thứLt nhấPt.
Tu Tiên Giới trước đWAlây. Dẫn Khí Kỳ và Luyện Khí Kỳ điuều thuộc cùng một giai đLtoạrn, đgPpược phân là thờpoUi kỳ nhập môn. Cái gọi là nhập môn có nghĩNa không tính chân chính là ngườlWEi tu chân, Bởi vì môn phái tu chân hiện nay đUrWều quen xếp Dẫn Khí KỲ và Luyện Khí Kỳ vào một bối phận.
VỊ tổ sư họ Âu Dương sau lưng Trương HằWsng, về phầAwAn tên là gì. Trương HằAwAng cũng không biết. Âu Dương tổ sư có thểyQ nói là tổ sư già nhấFyWt trong môn phái, đhUhã có niên kỉUP hơn hai trăm tuổi.
Sau khi đZwi vào đCUNộng phủ của tổ sư. Trương HằUPng bắrCet chuyện với đLtồng tử ngoài cửa đUwộng rồi đDhhi vào. Bởi vậy có thểc thấhdy đKNược, đATịrxa vịRzL của Trương Hằrng trong lòng vịAT tổ sư này. Nếu là ngườlWEi bên ngoài, không nói là đhdệ tử Luyện Khí Kỳ. cho dù là đgPpệ tử Trúc Cơ Kỳ cũng không có đVDKãi ngộ như vậy.
Mới vừa tiến vào đLdộng phủ Trương HằaWng liền ngửi đrược mùi vịN thuốc Đồng ý mát lạUwnh. Đối với đjriều này. Trương HằWtjng cũng không thấrCey kỳ quái, trong vườlWEn gieo trồng của Âu Đương tổ sư có không ít kỳ hoa dịt thảCUNo quý giá.
Khi xuyên qua khu vườjrn này. Trương Hằhdng không khỏi chú tâm quan sát. hắFyWn xem xét nhữwOng linh thảDhho kỳ hoa xem có thểKN dùng cho việc tu luyện Biến Thái Công Pháp của mình hay không?
Tuy nhiên, sau một lúc quan sát. Trương Hằhdng hơi có chút thấhdt vọng, kỳ hoa dịUrW thảNpo trong khu vườRzLn này trên cơ bảZwn không thích hợp cho Biến Thái Công Pháp luyện hóa. Bởi vì thiên tài đWịNa bảFyWo mà Biến Thái Công Pháp luyện hóa cầxn phảLti ẩwOn chứxa thiên đrCeịpoUa tinh hoa hơn ngàn năm. Mà phầUwn lớn hoa cỏ trong Dược Viên này còn chưa nói tới thiên tài đrịhUha bảWAlo. càng không cầRzLn nói hàng ngàn năm.
ChỉPFR chốc lát. Trương HằWAlng đPFRi tới một nhà gỗ đvgVơn giảpn, đEAaứaWng trước nhà gỗ. Trương HằWng cung kính nói:
- Vãn bối ĐườDhhng Phong bái kiến tổ sư.
- Không nên khách sáo. vào đZwi.
Trong phòng truyền tới một giọng nói già nua. dườWtjng như còn kèm theo tiếng ho khan.
Trương Hằpng chậm rãi đKNi vào nhà gỗ, trong lòng cũng rấAct cẩVDKn thận, dù sao mình không phảaWi chủ nhân chân chính của thân thểAwA này, chỉhd sợ hơi chút sơ suấlWEt sẽ lộ ra sơ hở với lão già sống mấKNy trăm năm trong phòng.
Đi vào gian nhà gỗ. phát hiện phong cách trong nhà rấATt đPơn giảLdn, chợt liếc mắCUNt nhìn thấVDKy một lò Luyện đZwan điuen nhánh và một lão già rấrt già lão. ngoài ra cũng không có thứwO gì đLdặc biệt.
Mà lão già râu bạiuc trắATng đyQang ngồi trên bồ đlWEoàn trong nhà gỗ. hai mắLdt nhắPFRm nghiền, dườxng như đtang tu Luyện công pháp nào đKNó. có thểwO nhìn thấpoUy vầiung khí màu tím trên đUwâu của lão.
Trương Hằrng cũng không vội mở miệng, yên lặng đhUhợi bên cạSSvnh.
Ước chừng qua thờNpi gian tàn nữUrWa nén hương, miệng lão tổ Âu Dương phun ra một ngụm trọc khí. rốt cục mở mắUrWt nhìn vào mặt Trương HằWtjng. trong điuôi mắPt lộ ra tia sáng lạvgVnh khiến ngườCUNi ta sợ hãi. cùng lúc đxó. trên ngườhUhi lão phát ra một khí tứiuc lăng lệ. Uy áp của Trúc Cơ đWAlạRzLi viên mãn buông xuống trên ngườwOi Trương Hằiung. khiến hô hấWp của hắPn như ngừng lạWtji. dườEAang như có một tảpoUng đcá lớn ngàn cân đTè trên ngườri hắNpn.
- Ngươi rốt cục là ai? Vì sao chiếm thân thểKiZ của hắgPpn?
LờZwi nói của Âu Dương lão tổ giống như tiếng sấAwAm nổ bên tai Trương HằLtng.
Trong lòng Trương HằDhhng không khỏi hoảDhhng sợ. Âu Dương lão tổ này không ngờjr nhìn ra thân phận của mình, chẳng lẽ mình cứO như thế chết đWtji sao?