[Tản văn] Lãng mạn và Thô ráp, sỏi đá
Anh bảo lãng mạn đi với em thành ám ảnh. Em là đứa luôn phá vỡ những giây phút lãng mạn và làm anh đỏ mặt tía tai hoặc phụt cười. Anh tưởng em ghét những lời ngọt ngào vì em luôn bảo nó sến súa. Anh luôn phải nuốt mấy lời tán tỉnh vào trong bụng vì sợ em chê cười, nhưng không nói ra thì lại bị em bảo là khô khan. Bao nhiêu năm bên nhau là bấy nhiêu năm yêu nhau, anh vẫn biết em không lãng mạn nhưng hình như chưa hiểu được vì sao em lại không lãng mạn thì phải.