Khi đại thần gặp đại thần - Chương 13-14


Chương 13: Tổ đội, chiến đấu.

Có vẻ như người lạ gặp nhau thì khó chứ oan gia gặp nhau mới dễ, thế cho nên mấy người bọn họ quá dễ dàng chen chúc ở cùng một chỗ. Thế nên hôm nay, phu thê Cưỡi Lừa Tìm Tức Phụ lại gặp vợ chồng Thiên Đường Tiểu Quang

[phụ cận] Thiên Đường Tiểu Quang: Lừa Đại, lại gặp rồi!

[phụ cận] Cưỡi Lừa Tìm Tức Phụ: uh.

[phụ cận] Thiên Đường Tiểu Quang: lúc thi đấu mong Lừa Đại nương tay cho.

[phụ cận] Cưỡi Lừa Tìm Tức Phụ: đừng nói vậy.

[phụ cận] Xuân Sắc Thản Nhiên: Lừa ca!! Lâu rồi không gặp.

[phụ cận] Cưỡi Lừa Tìm Tức Phụ: uh, lâu rồi không gặp.

Bên cạnh Xuân Sắc Thản Nhiên là một pháp sư toàn thân hắc y, tên là Hân Hoan. Diệp Hân Mạch lắc đầu, trong trí nhớ tìm không ra thông tin về người này nên đành bỏ qua.

[phụ cận] Xuân Sắc Thản Nhiên: Lừa ca, đây là ông xã muội.

[phụ cận] Cưỡi Lừa Tìm Tức Phụ: xin chào.

[phụ cận] Hân Hoan: chào Lừa Đại.

[phụ cận] Xuân Sắc Thản Nhiên: Lừa ca, ta buồn bực chết mất! Huynh xem hắn này, luyện cái gì không luyện, lại luyện thành pháp sư, hại ta một mình ở phía trước chống đỡ, hắn thì an nhàn, cái gì cũng không cần làm.

[phụ cận] Cưỡi Lừa Tìm Tức Phụ: haha, cũng được mà.

[phụ cận] Xuân Sắc Thản Nhiên: haizz !Ta hối hận quá à!

[phụ cận] Hân Hoan: bà xã!!

[phụ cận] Xuân Sắc Thản Nhiên: sao, không cho ta hối hận nữa hả?

Sau một hồi, kênh [phụ cận] chỉ còn lại cô dâu mới Xuân Sắc Thản Nhiên than than thở thở. Thiên Đường Tiểu Quang đại khái là lần trước nhận được một câu của Cưỡi Lừa Tìm Tức Phụ, cho nên cũng không muốn tự làm mình mất mặt. Mà Nguyệt Sắc Mông Lung thì lại không hề nhúc nhích, cứ đứng ngốc tại chỗ vừa bị truyền tống tới, có vẻ như là đã bỏ đi đâu mất rồi.

Thời gian chờ đợi khá là lâu, đặc biệt đối với mấy cặp đôi ở đây càng chẳng hề rất sung sướng, thời gian đối với bọn họ mà nói, lại càng dài hơn. Rốt cục, nhờ Xuân Sắc Thản Nhiên kêu gọi, càng ngày càng có nhiều cặp đôi tập trung lại cùng nhau, đại vừa cười vừa nói, làm loạn trên kênh [phụ cận].

Ngay lúc Cưỡi Lừa Tìm Tức Phụ và sinh hoạt 0322 bị mọi người bỏ quên ở một góc, hệ thống rốt cục bắt đầu truyền tống lần thứ hai.

[đội ngũ] Cưỡi Lừa Tìm Tức Phụ: Này. Em nhớ là lúc nào cũng phải đứng sau anh đó, biết chưa.

Lời nói gắn gọn mang theo sự bá đạo bẩm sinh. Diệp Hân Mạch ngây người, quay đầu nhìn về phía Lục Thủy Hàn, thấy ngón tay anh như bay như múa trên bàn phím. Đường nét kiên nghị trên khuôn mặt dưới ánh đèn trở nên hoàn mỹ lạ thường.

Anh dùng ngữ khí ra lệnh như thế, đại khái là sợ lúc sau quá chuyên chú, cô lại quên phải bám theo anh.

Diệp Hân Mạch chẳng kịp nghĩ lâu,bởi vì đã quá thời gian an toàn.

Cưỡi Lừa Tìm Tức Phụ một thân kim quang , đứng chắn trước mặt, ngăn lại toàn bộ công kích, mà ngay lúc này thời gian không đến nửa phút , anh đã nhanh chóng đánh ngã ba người, mấy người còn đang đứng xem, thấy tình thế bất lợi liền lập tức xoay người bỏ chạy. Diệp Hân Mạch mấp máy môi, an tĩnh đứng lặng phía sau, vào lúc anh bày chiêu, liền kích chuột tạo đòn công kích phối hợp đánh trả đối phương.

Sau khi Cưỡi Lừa Tìm Tức Phụ cường hãn công kích, trước mắt hai người là một con đường thông suốt. Bởi vì có anh ngăn cản, không ai có thể tiếp cận Sinh Hoạt 0322. Nhưng rốt cuộc đến giữa trận, mọi người cơ bản đã rút lui hết, chỉ chừa lại vài người có thực lực.đánh qua đánh lại một hồi, người ta dần nhìn ra sơ hở trong tổ đội của hai người, liền chuyển hướng công kích sang cô.

Cho dù Cưỡi Lừa Tìm Tức Phụ kỹ năng có cường hãn đến cũng không thể ngay lập tức tiêu diệt một kiếm khách hay pháp sư giây trên đầu còn tới hơn 1 vạn máu, điểm tích lũy tăng lên ngày càng chậm. Mà hơn nữa là địch nhân thấy Cưỡi Lừa Tìm Tức Phụ tuy không dễ đối phó, nhưng phía sau là Sinh Hoạt 0322 dễ công kích hơn, vì thế thậm chí có người thừa lúc Cưỡi Lừa Tìm Tức Phụ bị những người khác bao vây, lặng lẽ tấn công pháp sư mới vừa lên cấp 136 kia.

Cũng may là cho dù mới lên cấp 136 nhưng trang bị và dược phẩm của Sinh Hoạt 0322 cũng không phải không có tác dụng, địch nhân đánh lén rất mau bị Cưỡi Lừa Tìm Tức Phụ và Sinh Hoạt 0322 đồng thời công kích đến bay ra ngoài.

Kế tiếp, những trường hợp như thế lại diễn ra thêm mấy lần nữa. Diệp Hân Mạch vẫn nhớ rõ câu nói “Em nhớ là lúc nào cũng phải đứng sau anh đó, biết chưa.”, cho nên rất an phận đứng núp phía sau anh, cho dù bị đuổi đến phát bực, cũng vẫn nhẫn nhịn dùng dược, quẩn quanh một chỗ, chỉ cần anh vừa nhìn thấy, sẽ ngay lập tức bỏ qua kẻ đang công kích mình, quay qua bảo vệ cô. Sau đó, cô cũng rất hợp tác giúp anh một tay.

Không thể không nói, tuy rằng hai người lần đầu tiên hợp tác PK, nhưng Diệp Hân Mạch thông minh hợp thời khiến trách nhiệm trên vai ai đó giảm bớt rất nhiều, trước sau không xảy ra vấn đề gì lớn. Lục Thủy Hàn ở trước máy tính của mình, cùng cô hợp tác, tâm tình tốt đến nỗi mặt mày như nở hoa.

Hợp tác cùng người thông minh là việc phi thường khoái trá.

Đương nhiên, người thông minh cũng cần trang bị và dược phẩm chống đỡ. Hai người sở dĩ thuận lợi như thế tuyệt đối không phải chuyện ngẫu nhiên mà có.

Không sai, sau nửa giờ nghỉ ngơi, trận thi đấu cuối cùng của giải đấu phu thê lại bắt đầu.

Đến giờ phút này cũng chỉ còn những đôi phu thê thuộc dạng cao thủ là còn trụ lại, ngoài vợ chồng Thiên Đường Tiểu Quang, còn có Luyến Thiên Tinh Quang và Luyến Thiên Bái Bái cùng một đội. Ba đôi gặp nhau, chào hỏi một tiếng rồi cũng im lặng. Chỉ là, trong lúc ứng chiến, không phải ai cũng phóng khoáng như bề ngoài, Diệp Hân Mạch đã phát hiện, người khác tùy tiện dùng một kỹ năng, cũng có thể khiến Sinh Hoạt 0322 rớt mất nửa cột máu.

Đây là pháp sư mới cấp 136 đấu cùng mấy cao thủ đã gần mãn cấp, chênh lệch quả thực rất lớn.

Ngoài ưu thế về trang bị, Sinh Hoạt 0322 có thể coi là kẻ đẳng cấp thấp duy nhất, thao tác cũng kém chính xác nhất. Cũng may trước mặt cô vẫn luôn có Đại thần toàn thân kim quang che chở.Tuy rằng rất ít công kích đánh được tới cô, nhưng tốt xấu gì cũng khiến đám dược phẩm cấp 15 cô phải xài tiền như nước mới mua được tiêu tốn không ít, nhờ đó mới không đến mức thê thảm.

Cưỡi lừa Đại thần trên màn hình múa may không ngừng, anh không chỉ phải chiếu cố cho bà xã mà còn phải không ngừng chống đỡ địch nhân trước mặt, lại còn phải kiếm thêm điểm tích lũy, căn bản không có thời gian mà thở. Nhưng dù là thế, điểm tích lũy của phu thê Cưỡi Lừa Tìm Tức Phụ từ lúc bắt đầu đến giờ cũng chậm rãi lên đến tám nghìn điểm. Mà người có công lớn nhất chính là Đại thần đang không ngừng tung chiêu kia.

Cưỡi Lừa Tìm Tức Phụ trang bị vốn là đồ cao cấp, hơn nữa còn có thêm dược do Sinh Hoạt 0322 chuyển sang, trận đấu này, lúc nãy cô đã thử so sánh, có vẻ như không ai có trang bị cấp cao mà thao tác lại chuẩn xác như anh cả.

Cứ như vậy tổ đội hoành tráng này khiến người ta vừa thích vừa hận. Thích là vì nữ pháp sư xem bộ dáng rất nhàn hạ, nhưng đáng hận chính là, kim quang kiếm khách kia quả thực là một pho tượng sát thần, không ai có thể vượt qua nổi.

Nhưng sát thần cũng không phải toàn năng, cho nên Diệp Hân Mạch bị đã mấy kẻ điên cuồng công kích tới nỗi không thể phản ứng, thầm nghiến răng, hận không được nhảy ra tấn công lại. Nhưng vừa nhìn thấy Đại thần toàn thân chiến giáp lại không thể không kiên nhẫn đứng sau lưng anh.

Thời gian, cứ thế trôi qua.
————————————————-
Hết chương 13


Chương 14: Mưu sát ông xã

Diệp Hân Mạch chật vật thao tác trước máy tính, trên màn hình, điểm tích luỹ của các cặp đôi không ngừng thay đổi, thứ tự xếp hạng cũng lên xuống liên tục, nhưng không bao gồm vợ chồng Cưỡi Lừa Tìm Tức Phụ

Nhờ phong độ của Lục Thủy Hàn, điểm tích luỹ của hai người có thể nói là rất cao – nhưng chưa phải đã là đứng đầu vì phía trên là một đội khác, hơn hai người họ tới 80 điểm

Nếu như nói, như thế vẫn còn cơ hội thì Lục Thuỷ Hàn hiện cũng đang chém giết điên cuồng, 80 điểm kia không phải nhiều nhưng muốn thắng, điều kiện tiên quyết là đội đầu bảng kia đừng có đến làm phiền.

Thế rồi đột nhiên xuất hiện một cô gái trường bào trắng muốt công kích Sinh Hoạt 0322, Diệp Hân Mạch vừa thấy đã hiểu ngay vấn đề.

Cô gái này là Kiều Mị, bà xã của người đang dây dưa cùng Cưỡi Lừa Tìm Tức Phụ, danh tự là Tỳ Khí. Cả hai người họ đều là pháp sư, nhưng thao tác của Sinh Hoat 0322 so với cô nàng ấy kém xa rất nhiều, oái oăm hơn nữa là cấp bậc của cô ta cũng chỉ kém Cưỡi Lừa Tìm Tức Phụ có một cấp, cấp 145.

Không thể không nói hai bên chênh lệch nhau khá lớn, Hân mạch chỉ có thể liên tục dùng dược phẩm cấp 15 để cầm cự. Cưỡi Lừa Tìm Tức Phụ và Tỳ Khí dây dưa không ngớt, thấy bà xã mình gặp nguy hiểm, anh vội vã quay sang trợ giúp, dùng kỹ năng lợi hại nhất của mình thế nhưng chỉ làm cho nàng ta mất không tới 110 máu, có thể thấy đối phương cũng đã có sự chuẩn bị khá chu đáo.

Lục Thủy Hàn biết rõ đã gặp phải đối thủ lớn, nhanh chóng dùng tối đa lượng dược có thể, sau đó tiếp tục giáng đòn công kích về phía cô nàng Kiều Mị kia. Đối phương lại không thèm để ý đến anh, chỉ chăm chăm tẫn công Sinh Hoạt 0322, để đại thần lại cho ông xã mình là Tỳ Khí xử lý. Diệp Hân mạch cắn môi, thực lực của mình kém xa như vậy, nếu cứ tiếp tục chịu đòn, hi sinh là điều khó tránh. Suy nghĩ tới lui, cuối cùng mới quyết định, nếu như trốn không được thì cứ tiếp chiêu xem sao.

Kỹ năng né tránh đã được cường hoá, dược phẩm phụ trợ cũng đem ra dùng gần hết, lại thêm cả ẩn thân dược, Sinh Hoạt 0322 đột nhiên biến mất, đối phương mất đi đối tượng công kích, ngớ ra trong giây lát, sau đó sững sờ phát hiện trên đầu mình đang toả ra khói tím, loáng một cái mất tới mấy ngàn máu.

Cô gái nhỏ tóc xanh lần nữa lại hiện lên trong tầm nhìn của Kiều Mị, chỉ tiếc là khi nàng ta lần thứ hai công kích, Sinh Hoạt 0322 lại mất dạng.

Ẩn thân dược đáng chết này!!

Bởi vì mọi người xung quay vẫn luôn tìm cơ hội công kích Sinh Hoạt 0322, khi cô ẩn thân thì mọi mũi tiến công đều chĩa vào khu vực xung quanh Kiều Mị. Cô nàng kia phản ứng không kịp, nhất thời nổi nóng, công kích lung tung. Tỳ Khí thấy có chút kỳ lạ nên đành quay sang dỡ đòn giùm bà xã.

Cưỡi Lừa Tìm Tức Phụ vô cùng thích thú!! Xem ra bà xã nhà mình thông minh hơn người à nha!!! Nghĩ vậy liền đổi hướng công kích về phía Kiều Mị.

Sinh Hoạt 0322 một bên tính thời gian của ẩn thân dược, một bên không ngừng dụng độc lên đối phương.

Mà cô nàng Kiều Mị kia hồn nhiên không biết, ngay khi mình trúng đọc cũng là lúc đã rơi vào bẫy.

Trúng độc không làm cho người ta ngay lập tức tử vong, nhưng thuộc tính trang bị và chỉ số kỹ năng thì liên tục bị giảm xuống. Sinh Hoạt 0322 tuy cấp bậc không cao nhưng kỹ năng sinh hoạt đã luyện tới mãn cấp do suốt ngày đào khoáng và trồng thảo dược, cho nên khả năng phá hoại cũng thuộc dạng hiếm có khó tìm.

Mọi người làm sao có thể nghĩ tới,trong trận đấu này lại gặp một nhân vật như thế.

Kiều Mị kia trang bị không thể nói là vớ vẩn, cho dù Cưỡi Lừa Tìm Tức Phụ liên tục công kích, nàng ta vẫn có thể đánh trả, đương nhiên đấy là vì trong lúc hỗn loạn ít ai nhìn rõ làn khói tím trên đầu cô nàng đang tản ra xung quanh.

Diệp Hân Mạch thấy thành quả của mình tốt đến vậy, trong lòng bắt đầu vui vẻ hẳn lên.

Có điều chưa vui được bao lâu, đang lúc hỗn chiến náo nhiệt như thế, [hệ thống] đột nhiên thông báo: Vòng thi đấu phu thê đã chấm dứt, sau đây là điểm tích luỹ, phu thê Cưỡi Lừa Tìm Tức Phụ đứng thứ hai, đứng nhất là cặp đôi Tỳ Khí – Kiều Mị, hơn kém nhau 80 điểm.

Nhìn kết quả tích luỹ, Diệp Hân Mạch méo miệng, sao lại vẫn chênh nhau từng đó…. Rõ ràng cô đã rất cố gắng không làm vướng chân anh mà.

Trong phòng ngủ đột nhiên im lặng, tựa như có thể nghe được cả tiếng muỗi kêu.

Khá lâu sau, giọng nói nhỏ xíu của cô nàng mới bay qua: “Em rất xin lỗi.”

“Em cũng biết là em sai rồi hả?”.Thanh âm trầm thấp, nghe không rõ là đang giận hay đang trêu đùa.

Diệp Hân Mạch cúi đầu, vẫn là mình sai, vẫn là mình không chịu chú tâm thăng cấp và luyện kỹ năng, thế nên mới phải dựa vào anh. Tại vì mình làm vướng chân nên mới xếp thứ hai, chắc hẳn anh không vui rồi….. “Em….”

“Biết rõ là mình sai thì nhanh chóng qua đây đấm bóp cho anh đi, ngồi lâu như thế, vai đau chết đi được!!”. Ai đó bật cười, giả phóng cô nàng khỏi cảm giác tội lỗi. Thấy cô còn đang kinh ngạc, Lục Thuỷ Hàn rất hợp tác vặn vẹo cổ: “Còn làm gì thế? Mau qua đây đi…!!”

“…” Cô tuyệt đối không nên tin lời anh mà, nhìn anh xem, rõ ràng là lừa cô, đây có phải Cưỡi Lừa đại thần vừa che chở bảo vệ cô không hả trời.

“Phản ứng chậm chạp quá à!!”. Ai đó dợi cả nửa ngày vẫn chưa được đấm bóp, trợn mắt, đứng dậy, tự thân đi sang, cầm lấy tay cô đặt lên lưng mình: “Mau giúp anh đấm bóp đi mà!!”

Miệng nói tay làm, Diệp Hân Mạch lảo đảo bị anh kéo đến bên giường, đến lúc phục hồi tinh thần, ai đó đã ngoan ngoãn nằm lỳ ở trên giường, chờ đợi dịch vụ “đấm bóp”. Thôi thì đành vậy, Diệp Hân Mạch ngồi trên mép giường, hai tay đặt lên vai Lục Thủy Hàn.

Tuy rằng hai người mỗi ngày đều ngủ chung một giường, nhưng cho tới nay, độ thân mật cũng vẻn vẹn giới hạn trong việc ôm nhau ngủ mỗi đêm. Vì thế bắt cô phải chủ động chạm vào anh khiến cô thấy cứ kỳ cục thế nào ấy.

Nhẹ nhàng xoa bóp vài cái phía sau cổ, Diệp Hân Mạch đột nhiên nghĩ tới lần trước anh nói cô dùng lực không đủ, lần này không biết đã được chưa đây! Nghĩ đến đây, Hân Mạch liền mạng tay thêm một chút.

“A…” Lục Thủy Hàn đưa tay ôm phía sau cổ, hung hăng trừng mắt nhìn cô. “Này, em lại định mưu sát ông xã đó hả?”

Diệp Hân Mạch chớp mắt, vẻ mặt mờ mịt, mình định làm thế lúc nào chứ? Sao lại kêu là cô mưu sát anh? Có điều cô giờ phút này hoàn toàn không hề nghĩ đến, cái vị ông xã này….. Từ khi nào cô lại chấp nhận anh là ông xã mình vậy ……

Nhìn cô rõ ràng là kinh ngạc nhưng lại ngại ngùng không phản bác, dáng vẻ của tiểu bạch thỏ mới dễ thương làm sao. Lục Thủy Hàn thấy dáng vẻ đó của cô, tâm tình đột nhiên hóa thành mây khói, lơ lửng phiêu diêu… Nháy mắt một cái, ai đó kề sát vào mặt cô: “Hân Mạch, qua đây, giúp anh nhìn xem, chỗ này… rất đau, có phải là chỗ em vừa mới hành hạ không hả?”

“…” Diệp Hân Mạch không nói lên lời. Chính mình rõ ràng đang xoa bóp sau cổ anh, sao liền đột nhiên lại chạy tận đến mặt thế kia?

“Mau tới đây! Em nhìn xem, nhìn xem, có phải đã chảy máu rồi không…” Ai đó tiếp tục ra vẻ ủy khuất.

Diệp Hân Mạch đành phải ghé sát vào, theo hướng anh chỉ nhìn kỹ lại. Nghiêng đầu nghiên cứu cả nửa ngày: “Không có mà…”

Vừa mới dứt lời, chợt nghe thấy tiếng “loạch xoạch”.

Cái gì vậy?

Quay đầu, thấy ai đó trong tay đang điện thoại di động, đắc ý hả hê thưởng thức.

“Đưa cho em.”

“Không đưa…”. Lục Thủy Hàn vội vàng chạy ra xa, đem điện thoại giấu sau lưng, lắc đầu như trống bỏi.

Diệp Hân Mạch ra sức trừng mắt, nhưng người ta lại không hợp tác. Trừng mắt cả nửa buổi cũng mệt, cô đành phải dịu giọng: “Em chỉ muốn nhìn xem…”

“Như vậy thì…” Lục Thủy Hàn giật mình hiểu ra, bèn gật đầu, lập tức bò lên giường, đến trước máy tính. “Chờ chút…”

“Làm gì?”. Cô nghi ngờ nhìn anh dùng dây nối, kết nối điện thoại với máy tính.

“Em không phải muốn xem à?” Lục Thủy Hàn bận rộn click click. “Tới đây, anh cho em xem nè!”

Diệp Hân Mạch theo lời bước qua, không xem thì không sao, xem rồi thì muốn tức điên. Cái hình này… Hai người cự ly quá gần có thể bỏ qua, lên hình khuôn mặt cô rất rõ nét cũng không sao, trên mặt anh là nụ cười mị hoặc rồi còn vòng tay vờ ôm lấy cô cũng không sao nốt, nhưng phần hấp dẫn nhất chính là — dưới góc độ này, nhìn thế nào cũng giống như là cô đang chủ động hôn anh là sao??

“Xóa đi mau.”

Lục Thủy Hàn nhanh chóng giật điện thoại lại, quay ra cười đắc ý: “Thì em cứ xoá đi!” Thuận tiện, còn chỉ chỉ vào máy tính, bộ mặt hoan nghênh cô cứ tới mà xoá.

“Mau xoá hết đi cho em.”

Ai đó gãi gãi đầu, sau đó chớp chớp mắt chỉ vào máy tính nói: “Thì ở trong đó đó, em cứ xoá thoải mái!!”

“…”. Trong đó cái đầu anh ấy!! Rõ ràng vẫn còn lưu trong điện thoại!!

Diệp Hân Mạch nghiến răng kèn kẹt, quyết định không thèm để ý anh nữa, thôi quên đi, không phải chỉ một tấm hình thôi sao? Kệ anh đắc ý đi. Hân Mạch chậm rãi thay đổi vị trí, đến chỗ máy tính, thấy trên màn hình, người ở kênh [thế giới] lại đang tranh cãi ầm ĩ.

[thế giới] Hiểu Hiểu Hiểu: ta nói có sai không? Rõ ràng là nàng có lỗi mà!!

[thế giới] Tử Thần: Hiểu Hiểu nói không sai.

[thế giới] Luyến Thiên Thiên Vũ: đầu óc có vấn đề.

[thế giới] Tiểu Cuồng Cuồng: bọn họ chênh lệch quá xa, chuyện này ai mà chẳng biết.

[thế giới] Đạm Mạc Phong Tâm: không được nói bậy về tỷ tỷ của ta!!

[thế giới] Luyến Thiên Tinh Quang: mấy người thì hiểu cái gì chứ? Chuyện nhà người ta cứ xen vào làm gì.

[thế giới] Luyến Thiên Bá Vương: nhìn thấy không, lão đại ta nói ngươi đầu óc có nước vào đó!

[thế giới] Luyến Thiên Hoa Hoa: lão đại đỉnh quá.

[thế giới] Luyến Thiên Tiểu Phong: đỉnh!!

[thế giới] Thiên Đường Tiểu Ngư: Luyến Thiên bang các người tự sướng quá đấy!!

[thế giới] Tiêu Hồn: oa, muốn đánh nhau quá đi. Đánh nhau đánh nhau…

[thế giới] Ngạo Thế Thụ: Sinh Hoạt 0322 vốn thao tác đã không tốt, cấp bậc lại không cao, chẳng lẽ còn muốn người khác nói lời ca ngợi nữa sao?

[thế giới] Đạm Mạc Phong Tâm: thế cũng không đến lượt ngươi lắm lời! Tỷ tỷ ta là người ngươi có thể bình phẩm sao? Cút!

“Này!”

“Gì thế?”

“Đạm Mạc Phong Tâm… Sao lại gọi em là tỷ tỷ?” Lục Thủy Hàn rất buồn bực, thằng nhóc đó không phải vẫn bị cô lừa sao? Từ khi nào lại bắt đầu gọi tỷ tỷ này nọ thế?

“Anh hỏi hắn ta đi.”

“Xì, anh không thèm hỏi.”

Bên này Lục Thủy Hàn mới hỏi đến ĐạmMạc Phong Tâm, quay qua, trên kênh [thế giới] liền có tin tức về tên này luôn.

[thế giới] Xuân Sắc Thản Nhiên: PhongTâm ngươi thế nào rồi?

[thế giới] Thiên Đường Tiểu Quang: Phong Tâm, hồi bang.

[thế giới] Xuân Sắc Thản Nhiên: đi đâu mất rồi nè? Mau trở lại đi.
————————————————-

 

 

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3