06. Anh vẽ - Vu vơ

Anh vẽ

Bỗng nghe tiếng em cười trong quá

Trăng pha lê vỡ giữa đêm rằm

Anh gắn lại chưa tròn

con trăng sao vội trốn?

Đôi mảnh vàng trăng rớt giữa tranh anh

Thì điểm thêm vàng cho say má say môi

Vàng thả tóc bay phai động trong trời

Mắt vàng lặng như mùa thu nín thở…

Anh thẫm lặng - bóng rừng thẫm đổ

Chân dung em, ánh lửa hắt bên chiều

Ô kìa!…

Con trăng… con trăng lại v

Tiếng thầm: Anh vẽ xấu lắm cơ!

Vu vơ

Chợt ngoảnh trông lối cũ

Người như không như có

Người nhòe như tranh lụa

Người nhòe như dáng xưa…

Ai khép vội cửa phòng

Cửa lòng sao không khép!

Đốm thuốc quăn dây khói

Dắt lòng ai tới sương…

Này! Em vô duyên ơi

Này!… miệng rộng dở hơi

Trổ hàng đôi búp trắng.

Tuổi em vừa hai mươi

Cái búp nở trong môi

Cái lúm hây trên má…

Em vô tình qua nắng

Nắng vô tình hai mươi.